Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dù thế nào thì cũng phải chúc mừng anh, nhóc Trần, bây giờ đảo mắt khắp Vản Tiêu giới này, không ai có thế trớ thành đối thủ của anh”.

Linh Lung cực kỳ hâm mộ, cũng rất vui mừng. Cô ta cũng được tính là nửa sư phụ của Trần Đức, nhìn anh trưởng thành, cô ta còn vui hơn cả bản thân mình trưởng thành.

“Tất cả đều phải cảm ơn cô, Linh Lung, nếu cô bỏ tôi lại khi tôi nhập ma, thì tôi chắng thế có được bất kỳ thứ gì nữa”.

Trần Đức nói: “Đáng tiếc, Tự Tại Thần Ma Công chẳng có tác dụng gì với người khác, không thể truyền lại cho cô được”.

“Không cần phải truyền cho tôi. Trần Đức, anh nhớ này, võ kỹ biến thái thế này vốn phải là bí mật,

sau này anh không được nói với bất kỳ ai, kế cả tôi”.

Linh Lung biết rất rõ, một quyển võ kỹ biến thái như thế, dù biết nó vô dụng thì cũng sẽ dấy lên một hồi gió tanh mưa máu.

“Nhưng mà…”

Đột nhiên, Trần Đức cười nói: “Linh Lung, tôi còn một tin vui nữa, trong truyền thừa của Ma Hoàng, có Hồi Thiên, một bán Hồi Thiên hoàn chỉnh”.

“Cái gì?”

Linh Lung ngấn người, không dám tin.

Tại sao Trần Đức lại đế Huyết Đồ đến đây?

Là vì Hồi Thiên!

Nhưng…

Cùng với cái chết của Huyết Đồ, Hồi Thiên cũng bị hủy.

Linh Lung cứ tưởng mình sẽ không thể có được cơ hội này…

“Tất nhiên là thật rồi”.

Đầu ngón tay Trần Đức hiện lên hào quang thần thức.

Vầng hào quang đó được rót vào thần thức của Linh Lung.

Đó là một đoạn ký ức, chính là Hồi Thiên!

“Trần Bát Hoang, cảm ơn anh!”

Linh Lung vô cùng xúc động, trong khoảng thời gian ngắn, cô ta không biết phải nói cái gì.

Cuối cùng.

Cô ta cũng có thể hồi phục lại cơ thể rồi…

“Linh Lung, tôi rất mong chờ cái ngày cô hồi phục”.

Trần Đức cười nói: “Nhưng mà, bây giờ tu luyện Hồi Thiên thì có hơi khó khăn, dù là cô thì chắc cũng phải mất một khoảng thời gian ngân”.

“Đúng vậy!”

Linh Lung nói: “Võ kỹ như Hồi Thiên cũng được xem là võ kỹ nghịch thiên, không mất đâu đó nửa năm đến một năm là rất khó…”

Nói đến đó.

Linh Lung đột nhiên chuyển chủ đề: “Đúng rồi, Trần Đức, với thực lực của anh bây giờ, có thể rời khỏi Thần Ma Táng được không?”

“Được chứ, Thần Ma Táng vốn là huyệt mộ Ma Hoàng tạo ra, rời khỏi nơi này là chuyện rất dễ dàng”.

Trần Đức nói.

Bây giờ Thần Ma Táng chẳng khác nào nhà

anh.

Anh muốn đến là đến, muốn đi là đi!

“Được, thế thì chúng ta mau rời khỏi đây thôi”.

Linh Lung có chút vội vã: “Khi Đệ Ngũ Vệ Đông đi đã nói với cậu anh là muốn ông ấy tận mắt nhìn từng người có liên quan tới anh chết đỉ, tôi lo ông ta sẽ trả thù!”

“Thế ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK