Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ thề Bạch Lan Tiên không chịu kiểm soát, hai chân quỳ xuống đất.

“Cậu Trình, cứu… cứu tôi!”

Bạch Lan Tiên sắp khóc rồi, nước mắt ngắn dài, bà ta đang tuyệt vọng bỗng nhớ đến còn có Trình Lực ở đây, cầu xỉn nói: “Cậu Trình, cứu tôi với, cầu xin cậu!”

Xa xa, khác với đám người chấn hãi, tuy Trình Lực kinh ngạc, nhưng cũng không thế hiện cảm xúc, vẻ mặt nhiều, không vì gì khác, chỉ vì hân ta cũng có thể giết được đám người đã chết trước đó.

Hơn nữa, hắn ta tự cho rằng, muốn giết những người đó, hắn chỉ cần thời gian ngẳn hơn, dễ dàng hơn, ung dung hơn Trần Đức!

“Trần Bát Hoang, mày khiến tao rất bất ngờ, nhưng… trong măt tao, cuối cùng mày chỉ là con kiến!”

Trình Lực vẫn khinh thường anh, tự tin, cao cao tại thượng, coi Trần Đức như con kiến.

Trình Lực rất kiêu ngạo, vẫn như trước, kể cả chiến lực mà Trần Lực thể hiện ra rất kinh ngời, kế là hắn ta lúc bàn đầu cũng sợ giật mình.

Nhưng sau khỉ suy nghĩ lại, hắn ta vằn vô cùng vô cùng cuồng ngạo, con ngươi trầm tĩnh, ép bức nhìn chằm chằm Trần Đức: “Chí với chút thực lực này mà đã tự cho rằng có thể chiến với tao, mày, có thể phải thất vọng đấy…”

Vừa dứt lời, cùng lúc đó, Trình Lực liền ra tay!

Kiếm, vũ khí của hắn ta cũng là một thanh kiến, một thanh trường kiếm lấp lánh tinh quang, dài tám

tấc, trên thân kiếm khắc họa đạo văn màu đỏ!

Trường kiếm vung lên, giữa trời đất, hào quang màu đỏ rực cuồn cuồn, hắn ta chỉ ra một đường kiếm, nhưng giữa trời đất lại có vô số quang ảnh đang lay động, lấp lánh, đường kiếm thành tựa như hàng vạn, chục vạn đường kiếm!

Điều đáng sợ hơn là sức mạnh của vô số kiếm quang đều chỉ hướng về một vị trí, không làm hại đến một gốc cây ngọn cỏ, không gian nào.

Thậm chí Trình Lực nắm vững linh khí chuẩn xác đến trình độ như sách giáo khoa, hoàn toàn không lọt ra ngoài chút nào!

Tất cả, cảnh giới Thánh Vương, có sức mạnh như hàng ngàn hàng tỷ rồng voi đều hội tụ tại một điểm, nếu đánh trúng, trong vùng mai táng Thần Ma, chắc chắn không ai có thể tiếp nhận, có thể ngăn được!

Trong vô số kiếm quang, kiếm ảnh tràn đầy đại đạo, pháp tắc, sức mạnh đáng sợ này đã hoàn toàn vượt xa Vân Tiêu Giới, một kiếm đủ khiến cả Vân Tiêu Giới bị chém thành hai nửa!

“Cầu xin mày khiến tao thất vọng…”

Cũng đúng khoảnh khắc Trình Lực ra tay, Trần Đức cũng ra tay!

Trong lúc điện quang lóe lên, cực cảnh, cửu trọng cực ảnh được thỉ triển toàn bộ!

Long Ngâm trong tay lặng lẽ lướt ra, đường kiếm này, trông thì rất bình thường, vô cùng bình thường, đến mức một hai chục ngàn võ giả xung quanh nhìn thấy kiếm này cũng đều lẳc đầu.

Chiêu mạnh nhất của Trần Bát Hoang, có lẽ là ngọn lửa vừa nãy đấy? Rõ ràng cần dùng bảo bối, lại không sử dụng, mà dùng kiếm? Mà còn là đường kiếm bình thường, không có gì đặc biệt?

Đường kiếm như vậy có tư cách đối chiến với Trình Lực?

Nhưng…

Cũng đúng lúc mọi người phì cười, giữ thái độ hoài nghi, cảm thấy Trần Đức rất ngốc, thì Trình Lực lại ngưng trọng, vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt biến mất không tăm tích, như chưa từng tồn tại!

Đường kiếm ngu ngốc, đần độn, ngu dốt trong mắt mọi người, nhưng hắn ta lại cảm nhận được đường kiếm đó mạnh đến mức nào!

Mạnh đến mức không thế tưởng tượng nổi!

Còn khủng bố, cuồng bạo hơn cả uy năng ẩn chứa trong ngọn lửa trước đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK