“Trừ phi cô ta biết ông không ổn?”
Trong mắt Thần Đế hiện ra suy tính và hồi tưởng.
Chủ của bốn thần quốc lớn, bao gồm huynh trưởng của ông ta, ma hoàng, tống cộng năm người đều là đệ tử của Thủy Tổ.
Bọn họ không biết rõ lai lịch của Thủy Tổ, chỉ biết ông ta đã sống rất lâu rất lâu, nhưng cũng không rõ là bao lâu.
Trên thế giơi, người bình thường theo đuổi sức mạnh, trớ thành thần.
Còn kẻ mạnh hơn, những người dường như đi đến tận cuối như bọn họ lại theo đuối cảnh giới cao hơn, theo đuổi sự vĩnh hằng, trường sinh!
Mười vạn năm trước, tộc Thần Ma do ông ta và huynh trưởng Ma Hoàng của ông ta dẫn dắt, mười vạn năm trước, huynh trưởng ma hoàng của ông ta ngẫu nhiên phát hiện bí mật của Thủy Tổ, cứ cách năm vạn năm, Thủy Tổ sẽ cần rất nhiều tính mạng, thần hồn của sinh linh, luyện hóa, hấp thụ nó để kéo dài tuổi thọ.
“Lão già nhà ông cũng thật đáng đời, ai bảo ông ban đầu không cẩn thận một chút, đế huynh trưởng phát hiện bí mật của ông chứ? Ha ha…”, khóe miệng thần đế Vĩnh Hằng cong lên một góc: “ông lấy người khác để làm nguyên liệu điều dưỡng đã đành, còn định coi năm người chúng tôi làm nguyên liệu điều dưỡng, ông nói xem, chúng tôi có thể không ra tay VỚI ông sao?”
Năm đó, ma hoàng phát hiện bí mật của Thủy Tổ, cùng triển khai kế hoạch cùng ông ta, nhân lúc Thủy Tổ hư yếu, thu phục ông ta.
Nhưng Thủy Tổ thực sự quá mạnh, cho dù hiện giờ, thần đế Vĩnh Hằng còn nhớ rất rõ, cho dù là thời kỳ hư yếu, tộc thần ma, kể cả ông ta đều phải trả cái giá rất lớn, đặc biệt là huynh trưởng của ông ta, lần đó, còn nguy hiếm suýt chết.
Cùng chính lần đó, ông ta đã đâm ma hoàng vào lúc quan trọng!
Sau đó, tiến hành tàn sát huyết mạch của ma hoàng tôn kính.
Bên ngoài đều cho rằng vì Tự Tại Thần Ma Công, hai người mới sinh ra tranh chấp, trên thực tế, Tự Tại Thần Ma Công chỉ là một nguyên nhân trong đó, thần đế Vĩnh Hằng không chỉ muốn Tự Tại Thần Ma Công, mà còn muốn vị trí chí cao vô thượng và quyền xử lý của Thủy Tổ!
Ma hoàng muốn trực tiếp giết Thủy Tổ.
Nhưng ông ta chỉ muốn danh nghĩa thiên tử phát hiệu lệnh cho chư hầu!
Uy hiếp Thủy Tố làm theo ý ông
ta!
Ngoại trừ vị trí chí cao vô thượng, thần đế Vĩnh Hằng cũng muốn trường sinh, muốn vĩnh hằng!
Nghĩ đến những điều này, trong đầu của thần đế Vĩnh Hằng bất giác xuất hiện một khuôn mặt thanh niên.
Trần Bát Hoang!
“Đáng chết!”
Sắc mặt thần đế Vĩnh Hằng âm trầm, khó che đậy cơn nóng giận.
Bởi vì, ngày đó cuộc chiến giữa Trần Bát Hoang và người nhà họ Trần, ông ta phát hiện rõ ràng được Tự Tại Thần Ma Công, càng phá hiện được khí tức của huynh trưởng ông ta, và thần lực Bất tử điếu!
Ma hoàng cũng được, Bất tử điếu cũng được.
Thần đế Vĩnh Hằng đều rất không vui với bọn họ!
Nhưng thần lực của hai người xuất hiện ở trên cùng một người, thấp thoáng, thần đế Vĩnh Hằng có chút bất an.
Mười một năm trước, nếu không phải ông ta tu luyện đang vào thời kỳ quan trọng, không muốn hoàn toàn trở mặt với nước Vạn Thánh, thì ông ta đã đích thân ra mặt trấn áp Trần Bát Hoang từ lâu rồi, mười một năm nay, ông ta cũng không ngừng phái người đi tìm, đáng tiếc, vẫn luôn bặt vô âm tín, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Hít sâu một hơl, rồi lại thở dài ra, thần đế Vĩnh Hằng bước từng bước đl vào đạl điện mật thất, bóng người dần biến mất, cùng với bước chân rờl đi của ông ta, ông lão bị xiềng xích cũng dần biến thành
Bên ngoài mật thất là đại điện huy hoàng rực rỡ.
Trên đại điện, thần đế Vĩnh Hằng ở trên đế vị trí cao vô thượng.
Ông ta như u linh, lặng lẽ xuất hiện trên đế vị, đế vị rất cao, cách mặt đất của đại điện ít nhất đến ba năm mét, còn ông ta, thực sự giống đế vương cao cao tại thượng, cúi nhìn tất cả.