Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bát Hoang, cậu làm gì thế, còn không mau ra tay?”, Hách Hách Đường lớn tiếng nhắc nhở.

Cũng vào khoảnh khắc lời nói của ông ta vừa

dứt.

Tới rồi!

Một chưởng của Ưng Chiếu phóng đại không ngừng không ngừng, như núi lớn sụp đổ, như trăm ngàn hỏa tiễn từ trên trời hạ xuống, không gian xuất hiện thần mang vọt lẽn cao, huyền quang sáng chói.

Xa xa, Diêu Mộng Vũ biến sắc, sắc mặt trắng nhợt cực kỳ khó coi, Ưng Chiếu là vua của hoàng đô Vô Cương, thực lực của ông ta thật sự không thế nghi ngờ, hơn nữa hoàn toàn không cho Trần Đức giữ lại con đường sống, muốn đẩy anh vào chỗ chết!

“Trần Bát Hoang, giết mày cần gì phải đưa đến sân quyết đấu nhà họ Ưng, một chiêu của tao có thể nghiền nát mày thành phấn vụn!”

Lời Ưng Chiếu tàn nhẫn cay độc, giọng nói uy nghiêm giống như từ cây gai độc đâm vào trong lòng mỗi người.

“Vù!”

“Vù!”

“Vù!1

Lời ưng Chiếu vừa dứt; giữa điện quang hỏa thạch của một chưởng đang hạ xuống kia, Trần Đức đã ra tay.

Anh vẫn bình tĩnh dửng dưng như thường lệ, không có một chút biến ảo nào.

Một cái đỉnh màu xanh tím trong tay hiện lên không chút dấu hiện, từ nhỏ phóng đại dần lên, lớn nữa, lớn nữa!

Trong phút chốc dài chừng một ngọn núi cao!

Cái đính lớn màu xanh tím treo lên hư không, mang theo phong cách cố xưa hùng vĩ.

Tất cả đều ảm đạm trước mặt nó, giống như nó trở thành chúa tế giữa trời đất.

Trên thân đỉnh, từng mảng long văn lóe lên phong cách cổ xưa, khí tức mênh mông bao phủ trước người Trần Đức.

Đỉnh Long Văn!

Một chướng của Ưng Chiếu gần như xuất hiện hạ xuống đồng thời với đỉnh Long Văn!

“Keng!’

Một chướng kia đập trên đính Long Văn, nó chỉ rung chuyến một cái, tất cả sức mạnh đều biến mất hoàn toàn, tan thành mây khói.

Lần này, Trân Đức không mượn sức mạnh của Linh Lung, anh dựa vào sức mạnh bản thân, thúc giục đấy Long Văn.

Mặc dù với tình huống hiện giờ của anh chỉ có thế dùng nó đế phòng ngự,

Nhưng,

Vậy cũng đủ rồi!

Cùng giây đó,

Thần thức Trần Đức cuồn cuộn, linh khí màu vàng thuần giống như sa mạc rộng lớn, nó rơi xuống, bao phủ trong chu vi mấy trăm mét.

Trong tích tắc, không gian nhảy nhót, hiện ra từng đường văn, đó là đại lộ thiên địa, trật tự gông xiềng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK