Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư ĐỒ Lâm ha ha cười nhạt: “Ý của em là nói một thằng nhãi cảnh giới Thần Vương còn mạnh hơn anh, mạnh hơn cả cô Bạch? Ha ha, Tĩnh Vân,

anh đã sớm nhìn ra em và tên nhãi đó không bình thường, muốn bênh vực hẳn, em cứ việc nói thẳng”.

“Tinh Vân…”

Bạch Lan Tiên liếc nhìn Bạch Tĩnh Vân đầy sâu đậm: “Con hãy nhớ con là người của Đại Thiên Thế Giới, mà hắn cũng chỉ là một con kiến hôi của Vân Tiêu Giới, con và hắn khác nhau một trời một vực, phải giữ khoảng cách với những người này, hiểu không?”

“Cô, con…”

Bạch Tĩnh Vân còn muốn tranh cãi, Bạch Lan Tiên cắt đứt lời của cô ta: “Nếu con quen hắn thì lần này tha cho hắn một mạng, nhưng Tĩnh Vân, về sau nếu để cô phát hiện con và mấy con kiến hôi thù địch với cậu Trình qua lại với nhau thì con sẽ cùng cô quay về trong tộc, giam giữ ba trăm năm!”

“Con biết rồi thưa cô”.

Bạch Tĩnh Vân biết rõ với cảnh giới của Trần Bát Hoang, bảy giờ nói gì thì cô của cô ta và Tư Đồ Lâm cũng tuyệt đối không hề tin mình, vậy nên cô ta dứt khoát không nói thêm gì nữa.

Chỉ cần không đi trêu chọc Trần Bát Hoang, thế nào cũng được.

“Tĩnh Vân, về sau cứ yên tâm cùng anh tu luyện, đừng tùy ý chơi bời qua lại với mấy tên hèn mọn kia”.

Tư Đồ Lâm hai tay ôm với trước ngực, khỏe miệng nhếch lên, hân rất hài lòng với cảnh cáo của Bạch Lan Tiên.

“Đi thôi!”

Bạch Lan Tiên dẫn hai người rời đi xa.

Trước mộ Đạo Quỷ Quất Hữu Kinh, Trần Bát Hoang liếc mắt nhìn lướt qua ba người rồi thu hồi, không nói gì nhiều.

Suy cho cùng,

Bọn họ không thật sự ra tay, không trêu chọc anh, ít nhất trước mắt không có.

Đứng trước huyệt mộ, mắt nhìn Đao Quỷ Quất Hữu Kinh thật lâu không có phản ứng, Trần Đức nói:

“Tiền bối, đao đạo của ông nổi tiếng năm trăm năm, nhưng ngay cả khiêu chiến với một thẳng nhãi Thần Vương tôi mà cũng không dám nhận sao? Tôi thấy tiền bối thua với hai chữ Đao Quỷ!”

“Pháp Khích Tướng, thằng nhãi, chúc mừng, cậu chọc giận tôi thành công rồi”.

Trần Đức vừa dứt lời,

Đột nhiên,

Trong mộ huyệt truyền ra một âm thanh trầm thấp, sinh ra như sấm rền, như lưỡi đao sẳc bén đinh tai nhức óc.

Xung quanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK