Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật sự không thể rút về được!

Cơ thể Trần Bát Hoang như một đầm lầy cát lún vậy, dù hẳn dùng bao nhiêu sức thì cái chân kia cũng không thế nhúc nhích được nửa phần!

Bấy giờ.

Tất cả mọi tự tin, kiêu ngạo, ngông cuồng của Kim Tứ Hải đều biến đi mất dạng, ánh mắt đã bị sự rung động chiếm cứ!

Đúng vậy, chính xác là rung động!

Hắn nghĩ thế nào cũng không thể hiểu nổi, một tên rác rưởi cảnh giới Hỗn Nguyên thì sao lại làm được?

“Kim Tứ Hải, tông chủ Bát Nguyên Tỏng đúng không?”

Trân Đức nhìn chằm chằm vào hắn, đôi mắt bình tĩnh đến đáng sợ, như mặt biến pháng lặng không chút gọn sóng.

“Nghe nói mày muốn khiêu chiến tao, đúng không?”

Kim Tứ Hái chưa kịp trả lời.

Đột nhiên!

“Răng rắc!”

Chân Kim Tứ Hải đã gãy!

Trần Bát Hoang ôm lấy chân Kim Tứ Hải, dùng sức vặn.

Chân Kim Tứ Hải chắng khác gì miếng vải rách, như củ sen bị bẻ gãy hoàn toàn, giữa hai đoạn chân đó toàn là tơ máu.

Nhìn thấy rợn cả người, khiến lòng con người ta run lên.

Mà Trần Đức vào lúc này đang cong môi nở nụ cười lạnh, cực lạnh, lạnh đến vô cùng: “Khiêu chiến của mày, Trần Bát Hoang tao sẽ nhận, nhưng… Tao muốn thêm một điều kiện, trận chiến của tao với mày sẽ là trận liều mạng đến chết!”

Trần Đức rút cái chân trên người ra, vứt xuống đất, như ma quỷ nói: “Đúng vậy, chính xác là liều mạng đến cùng, mãi đến khi có một người chết mới dừng lại, mới nghỉ tay!”

Lời Trần Đức nói rất lạnh, rất lạnh! Nó như cơn gió từ chốn Cửu u, có thể thấy rất rõ, nhiệt độ của không gian xung quanh đã giám xuống rất nhanh vì

một câu anh nói.

Dù ờ đây chỉ toàn là những võ sĩ đứng đầu, nhưng họ cũng cảm thấy lạnh buốt, lạnh đến cùng cực!

Cái chân đã gãy lìa của Kim Tứ Hải đập thầng vào mắt tất cả mọi người, khiến cả đám cảm thấy kinh hãi, quả thật không thể tin nổi những gì mình vừa nhìn thây.

Đó chính là Kim Tứ Hải!

Kim Tứ Hải, Tông chủ Bát Nguyên Tông!

Kim Tứ Hải một đấm có thế đánh chết hơn mười vạn người!

Bấy giờ, Trần Bát Hoang lại bẻ gãy chân hắn, còn… Đánh một trận liều mạng!

“Hay!”

Ánh mắt Kim Tứ Hải âm u đến mức sắp nhỏ ra nước: “Ranh con, mày to gan lắm”.

Mất mặt!

Hắn ta đường đường là một cao thủ cố Bản bát giai, là người đứng đầu một tông, mà lại bị một tên

cảnh giới Hỗn Nguyên bẻ gãy chân!

Còn nhục nhã hơn cả hai chữ nhục nhã!

Hắn không giết Trần Đức thì không thể trút được mối hận trong lòng!

“Keng keng keng!”

Trên người Kim Tứ Hải, áo giáp màu vàng phát ra tiếng leng keng chói tai, chẳng mấy chốc, bộ giáp đã bao trùm lấy cả người hắn, cả cái chân đã đứt cũng vậy, sau đó, dọc theo phần chân đã mất đó là một chân kim loại dần hình thành.

Chân kim loại vẫn hoàn hảo không hề sứt mẻ, như hòa thành một thể với cơ thế hắn, dù là hình dạng, kích thước đều vô cũng khớp với cái chân ban đầu!

“Trần Bát Hoang, tới đi!” Sau đó…

Một tiếng hét to!

Kim Tứ Hái ra tay!

Là là một đấm nữa!

Lúc này đây, so với một đấm trước đó thì nó mạnh hơn rất nhiều, quyền phong dao động.

Trong phút chốc.

Cả người hân như hóa thành một mặt trời nhỏ, ánh sáng chói lóa mắt khiến cả cung Hải Vương cũng không thế ngăn cán được.

Thần uy khủng bố đó thật sự rất bá đạo, không gian cũng bị nó ép đến biến dạng, tùng cơn gió chợt lướt qua, nắm đấm như sao băng rực rỡ khiến đất trời phải lay chuyến.

Bình thường thì cung Hải Vương tuyệt đối không cho phép dùng võ, bấy giờ, Kim Tứ Hải vừa ra tay thì cung Hải Vương đã xuất hiện dị động, gần như sắp sụp xuống đến nơi.

Rõ ràng là một đấm, nhưng lại tách ra thành ngàn vạn hư ảnh, nhảy nhót giữa không trung, tầng tầng lớp lớp, chồng chéo lẽn nhau.

“Động Hư Quyền!”

Đó không phải là nấm đấm bình thường, mà là võ kỹ, một loại võ kỹ rất mạnh, cùng với tiếng hét to của Kim Tứ Hải, tất cả quyền ảnh đều hội tụ!

Toàn bộ quá trình chưa đến mười giây, dường

như chỉ trong phút chốc, một nắm đẩm đã rơi xuống.

“Ầm!”

Cung Hải Vương sập!

Lập tức đổ sập xuống!

Cá mặt đất cũng lõm xuống thành một cái hố sâu đảu đó hơn cả đầu người.

Đồng thời.

Nắm đấm hướng về phía Trần Đức, sức mạnh vô hạn đến rất gần!

Một đấm đó thật sự rất mạnh, Kim Tứ Hải không hề lơ là, trực tiếp dồn hết sức, dù là một võ giả vừa bước lên cảnh giới Khai Thiên cũng rất khó để đỡ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK