Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng một tiếng sau, xe kéo bỗng nhiên xóc nảy một chút, sau đó, giọng của Đệ Nhất Thường Vân từ bên ngoài vang lên: “Chủ nhân, đến rồi!”

“Được!”

Đệ Ngũ Hiên mở cửa, cùng Trần Đức sóng vai bước ra khỏi xe kéo.

Vừa ra khỏi cửa, Trần Đức đã hết sức kinh ngạc, trước mât anh là một dãy núi kéo dài trùng trùng điệp điệp, như một bãi đỗ xe, đang neo rất nhiều xe kéo.

Không có ngoại lệ, tất cả đều hết sức khổng lồ, xe lớn nhất trong đó được ba mươi linh thú kéo, trên cả trăm mét vuông!

Thấy Trần Đức ngạc nhiên, Đệ Ngũ Hiên giải thích:

“Mỗi người trong tộc Đệ Ngũ đều có một hòn đảo riêng, chúng ta đều là chủ đảo, bình thường chí

có những người quan trọng nhất ở lại, những người khác phải đi từ xa tới, trừ khi gặp chiến tranh, nếu không thì không được phép dùng trận truyền tống, nên môi người đều có thú cưỡi hoặc xe kéo riêng”.

Đệ Ngũ Thường Vân là nô bộc, lẽ ra không được mang họ Đệ Ngũ, là người ngoài nên chỉ có thế ờ đây chờ, Đệ Ngũ Hiên và Trần Đức thì đi qua trận truyền tống đặc biệt ở bãi đổ để tiến vào một đỉnh núi lơ lửng giữa không trung.

Cả ngọn núi nguy nga khổng lồ, bán kính cả chục ngàn dặm, cả đính núi là một quảng trường bằng phẳng khổng lồ.

Trước quảng trường là một cung điện, độ cao của cung điện có thế sánh ngang một ngọn núi nhỏ, xuyên qua mây, đâm thẳng lên trời, khí tím vờn quanh, hệt như cổ điện tiên cung, vô cùng khí thế.

Lúc này, trong quảng trường là bóng người tấp nập, có rất nhiều hơi thở mạnh mẽ thông qua trận truyền tống chạy tới đây.

‘Hiên Thánh!’

“Hiên Thánh!”

Dọc đường đi, có rất nhiều người chào hỏi Đệ Ngũ Hiên, một số là người trong tộc, còn lại là Thần Vương trong phạm vi quản lý của ông ta.

Không có bất kỳ ngoại lệ nào, mọi người đều đi về phía đại điện nghị sự của cung điện. Trong đại điện nghị sự là không gian vô cùng rộng lớn, tống cộng có ba chiếc ghế ngồi, mà trên đó đã có ba người ngồi sẵn.

ở giữa là một ông lão mặc trường bào đặc biệt của tộc trưởng tộc Đệ Ngũ, cực kỳ khí thế, tất nhiẻn đó là Đệ Ngũ Vệ Đông.

Bẽn Trái là Đệ Ngũ Nhạc Hoa, bên phải là Đệ Ngũ Chiến Trần.

Ba người ngồi sánh vai nhau như ba vị thần sáng, ngồi tít trên bậc thang mấy chục mét, quan sát cá đại điện.

Xuống chút nữa, theo thứ tự là mười Bán Thánh và ba ngàn Thần Vương!

Sau ba ngàn Thần Vương là một vài Thần

Vương mới thăng cấp, hoặc là người có thân phận đặc biệt, hay họ hàng. Đệ Ngũ Hiên sắp xếp cho Trần Đức ngồi chỗ họ hàng, nơi rất gần với cổng cung điện, cách ba Thánh Nhân đâu đó cả ngàn mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK