Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn bộ đài thi đấu này được quây thành vòng tròn, bốn phương tám hướng lúc này đã tập trung rất nhiều người, không ít khán giả cùng người tham gia tuyển chọn đến từ ba thành phố của Vân Bắc và thế tục tranh đoạt mười vị trí tu võ giả.

Rất nhiều người đến khiến không khí vô cùng náo nhiệt, gần như ngay cả một chỗ để ngồi cũng không còn, hầu hết mọi người đều đứng xem.

Trần Đức đứng trong đám đông, anh không lập tức xuất hiện, phần lớn những người ở đây đều là tu võ giả của các gia tộc lánh đời tại ba thành phố Vân Bắc, ngược lại không có ai nhận ra anh.

Ngước mắt nhìn lên anh thấy được mấy người Kỳ Hàn, bọn họ đang đứng ở góc bên phải của đài đấu võ.

Phia sau anh ta là Trương Tử Đằng, Đàm Thu, Hà Đồn, Giang Hồ Hải, chỉ là Giang Hồ Hải xem ra có chút mất hứng bởi tuyển chọn của học viện Vô Song chỉ giới hạn ở độ tuổi dưới ba mươi, ông ta đã quá tuổi nên không còn tư cách tham gia nữa.

Trần Đức cũng chỉ mới biết việc này vào chiều hôm qua, Giang Hồ Hải tuy rằng thất vọng nhưng vẫn nở nụ cười cổ vũ cho mấy người Đàm Thu và Hà Đồn.

Điều bất ngờ là ngoài họ ra, còn có vài người cũng đang đứng cùng Kỳ Hàn, Nguyệt Lạc Thị, Lữ Đông Dã- người được gọi là kẻ điên khùng cùng Âu Dã Thanh Vũ.

Mà ở một bên khác cũng đang đứng một nhóm người, hẳn là người ngoài, không phải là ba thành phố Vân Bắc, nhưng lại lấy thân phận này tới tham gia buổi tuyển chọn.

Theo đuôi sau họ là những người mà Trần Đức đều quen biết, Cao Viễn, kẻ đã từng quỳ gối trước mặt anh, còn có Vân Trung Quân của nhà họ Vân… bọn họ cam chịu đứng sau năm người.

Trong số năm người này có hai người Trần Đức mới gặp cách đây vài ngày.

CỔ Lâm, CỔ Thông Thiên!

Sự suy tàn trên người bọn họ ngày đó đã được thay thế bằng vẻ mặt kiêu ngạo, họ khoanh tay trước ngực đứng trước mấy người Cao Viễn, Vân Trung Quân, trong lòng tràn đầy xem thường mấy người họ.

Nhóm người này do Cổ Thông Thiên cầm đầu.

Rõ ràng thân phận của nhà họ Cổ vô cùng cao quý, không ai dám tùy tiện ngô ngược, càng không nói đến việc Cổ Thông Thiên có thực lực kinh người.

“Ha ha, vậy mà thực sự tới rồi, không biết Cổ Tinh Hoa có đến hay không đây”, Trần Đức lẩm bẩm đánh giá mấy người kia một phen nhưng không phát hiện ra Cổ Tinh Hoa.

Ngoài những người tham gia, cuộc tuyển chọn còn có sự hiện diện của La Nhất Công- hiệu trưởng trường đại học Thương mại Vân Bắc cùng ba vị phó hiệu trưởng, Quan Chính Dương, Đài Tài Tuấn, Giả Chí Nghĩa và thành viên hội đồng danh dự của các gia tộc lớn đã tài trợ xây dựng cho trường.

Ngồi ở vị trí phía trên cùng là Lục Phong.

Ông ta là người trực tiếp phụ trách cho cuộc tuyển chọn của học viện Vô Song, cộng thêm việc đến từ Côn Luân Hư, thân phận cao quý, địa vị kính trọng.

Tuy nhiên ông ta không ngồi ở vị trí tốt nhất mà là một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi để râu ria mép khác, hai bên trái phải của ông ta

còn có một nam một nữ.

Cô gái mặc một thân váy kiểu xưa màu lục lam, trang điểm đơn giản không cài quá nhiều đồ trang sức nhưng dù vậy vẫn rất xinh đẹp, gương mặt trái xoan trắng nõn không tì vết, dáng người cao ráo, thanh tú tuyệt trần, yên lặng ngồi ở một bên giống như một đóa hoa bách hợp lặng lẽ nở rộ, vô cùng bắt mắt.

Cô gái này họ ức tên gọi Thư Huyên.

Nhưng kỳ lạ thay một cô gái xinh đẹp như vậy lại không có nhiều người chú ý tới, ngược lại, Âu Dã Thanh Vũ lại được không ít ánh mắt âm thầm dõi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK