Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những lúc thế này, nếu cô ta không đứng ra, có

lẽ sau ngày hôm nay, danh dự học viện sẽ thành rác bị quét đi mất, thế diện cũng không còn!

“Cô?”, Bàn Khai liếc nhìn Diêu Mộng Vũ.

“Sư muội thân thương của tôi, nói thật nhé, dù cô là đệ tử Cổ Lục Đạo, nhưng thực lực của cô không làm được gì đâu. Tôi có nhường cô một tay thì cô cũng không đánh lại tôi đâu mà. Tôi thấy cỏ nên để các trưởng lão, đạo sư lên đi, ha ha… Không thì cô gả cho tôi, theo tôi đến Danh Thiên Viện đi, tôi bảo đảm cỏ có thể tiến xa hơn ở học viện Thánh Phong nhiều”.

“Bàn Khai, anh phản bội học viện Thánh Phong mà còn dám dõng dạc đứng đây nói thế à. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người mặt dày như anh vậy”, sắc mặt Diêu Mộng Vũ trong trẻo nhưng lạnh lùng, không hề cho hắn ta một sắc mặt tốt.

Thậm chí, cô ta còn chẳng muốn nhiều lời với hắn ta, vừa dứt lời lập tức ra tay!

Trong tay, cây roi như thân rắn được vung ra.

“Bốp!”

Roi đánh vào hư không, nơi không gian đó lóe lên tia lứa, tạo thành từng đợt gợn sóng!

“Lồng Giam Thú!”

Roi vung lên, lập tức khiến gió thổi mây phun, không gian nhộn nhạo, linh khí màu xanh bùng nổ, võ kỹ ngưng tụ, mũi ngọn ngưng tụ linh khí chuyển động, tàn sát về phía Bàn Khai!

Là người xếp hạng thứ hai trên Thập Niên Bảng, tất nhiên thực lực của Diêu Mộng Vũ là không cần phái bàn cãi.

Cô ta thực hiện một chiêu Lồng Giam Thú, không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là võ kỹ được luyện đến mức cao nhất, cây roi như hàng vạn con rắn bắt đầu lao đi như bão táp.

Chiêu này, e là đa số võ giả Thần Tôn đỉnh phong đều không thế đỡ được!

Tiếc là…

Kẻ cô ta đối mặt không phải là võ giả bình thường, mà là Bàn Khai!

Kẻ được ca tụng là đệ nhất thiên tài suốt nghìn năm qua của học viện Thánh Phong và Danh Thiên Viện, võ giả yêu nghiệt, Bàn Khai!

Dù Diêu Mộng Vũ cũng rất mạnh, nhưng so với Bàn Khai, chênh lệch như trời với đất!

Có thế nói…

Tuy Bàn Khai chỉ mới là Thần Tôn đỉnh phong, nhưng khí thế, lực chiến và thần thức của hắn ta đã bước nửa chân sang Thần Vương rồi!

Mang ra so sánh, Diêu Mộng Vũ cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong cũng chẳng là gì.

“Tôi đã nói rồi mà, sư muội, cô không làm được đâu!”, cùng lúc đó, Bàn Khai cũng đưa tay, hắn ta nói sẽ nhường Diêu Mộng Vũ một tay, thì thật sự làm như thế, giơ một chưởng lên đánh tới!

Một chưởng đó không có võ kỹ, thậm chí còn chẳng ngưng tụ sức mạnh đã đánh tới rồi.

“Bộp bộp bộp!’

Nhất thời.

Nơi nào bàn tay hắn ta lướt qua, roi dài đứt đoạn đến đó.

Chỉ trong nháy mắt.

Một chưởng đã đánh trúng cánh tay Diêu Mộng Vũ.

“Phụt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK