Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chu Tư Linh?”

Vừa xuất hiện đã có người nhận ra ngay, hai ngày qua, chuyện liên quan đến Chu Tư Linh, Âu Dã Tư Linh và Trần Bát Hoang đã được lan truyền rộng rãi, muốn không biết cũng khó.

Trong đám đông, sắc mặt của Âu Dã Tư Linh có chút thay đổi, có điều ngay sau đó đã trở lại bình thường, cô ta không định để ý đến đối phương, bước thẳng ra cửa, chuẩn bị rời đi.

Tuy nhiên, Chu Tư Linh đã bước tới trước mặt cô ta: “Tao nói mày đấy, con điếm kia, sao thế, sợ tao như thế à, vừa thấy tao liền chạy?”

“Chu Tư Linh, tôi với cô không thù không oán đúng không? Phiền cỏ tránh ra, tôi muốn về luyện kiếm”, Âu Dã Tư Linh nhẹ nhàng nói, sắc mặt tái nhợt.

“Anh họ nói rồi, bảo mày tắm rửa sạch sẽ, chuẩn bị sẵn võ kỹ địa giai, đợi anh ấy đến cưng chiều, mày không nghe thấy à? Không ở nhà tâm rửa cho kỹ, còn đến nghe giảng?”, Chu Tư Linh chế nhạo, vẻ mặt đầy khinh thường: “Bài giảng ở lớp này, loại rác rưởi như mày, có thể hiểu được không?”

“Chuyện của các người không liên quan đến tôi,

tôi cũng không muốn quan tâm”, Âu Dã Tư Linh khẽ cắn đôi môi đỏ mọng của mình, trong thời gian này, cô ta vẫn luôn luyện kiếm, tu võ. Thách thức của Nghiêm Hoa ở ngoại giới, cái chết của Trần Đức, cô ta vẫn chưa biết gì: “Chuyển lời đến anh họ cô, tôi là người phụ nữ của Trần Bát Hoang, anh ta không có tư cách bảo tôi làm gì cả”.

“Trần Bát Hoang? Haha, Trần Bát Hoang sao? Mày không biết người đàn ông của mày đã chết ở suối Thiên Hỏa rồi à?”, Chu Tư Linh ôm bụng cười chế giễu: “Sau này mày chính là nô tỳ của anh họ tao, biết chưa?”

“Cô nói gì?”, đồng tử của Âu Dã Tư Lỉnh đột nhiên co rút lại, nhìn chòng chọc vào người phụ nữ trước mặt: ‘Trần Bát Hoang… chết rồi?

“Haha, xem ra mày thật sự không biết. Hôm qua người đàn ông của mày không tự lượng sức đã đến SUỐI Thiên Hỏa, bị thiêu chết rồi, bây giờ không có ai bảo vệ mày nữa đâu, không tin mày có thế hỏi bọn họ”.

Chu Tư Linh dương dương đắc ý, sắc bén nói: “Không có hắn, loại phế vật như mày chỉ có thể trở thành nô lệ!”

“Không thể nào, sao anh ấy lại chết được…” đầu Âu Dã Tư Linh không ngừng kêu ong ong, bất luận Chu Tư Linh huênh hoang kiêu ngạo tàn ác thế

nào, cô ta cũng có thế không quan tâm.

Nhưng, Trần Đức chết rồi?

Đột nhiên, Âu Dã Tư Linh choáng váng!

Cô ta bất lực nhìn xung quanh, nhìn về phía Từ Phong đang đứng trong đám đông, hôm qua Trần Đức vẫn luôn ở cùng với Từ Phong, Từ Phong cúi thấp đầu không dám đối diện với Âu Dã Tư Linh.

Trong nháy mắt, Ảu Dã Tư Linh liền hiểu ra, toàn thân khẽ run lên, đôi môi đỏ mọng dần dần tím tái: “Không thể nào, không thể nào, suối Thiên Hỏa, tôi phải đến suối Thiên Hỏa…”

Dứt lời, cô ta lại một lần nữa muốn rời khỏi đây, nhưng Chu Tư Linh lại đứng chắn trước mặt cô ta: “Con điếm kia, không có sự đồng ý của tao, mày đừng nghĩ đến chuyện rời khỏi đây”.

“Chu Tư Linh, tốt nhất cô nên tránh ra cho tôi!”

Đột nhiên, ánh mắt của Âu Dã Tư Linh trở nên sắc bén, sát ý lan tràn, trong tay chợt hiện lên một thanh trường kiếm màu lục lam, siết chặt trong lòng bàn tay, toàn bộ cánh tay run lên, ngay cả giọng nói cũng trở nên u ám, trầm thấp, sát khí lạnh băng từ trong người cô ta ào ạt tràn ra…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK