Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả đám Hồ Minh Đào giật nảy mình, sỢ đến nỗi quỳ rớt gối!
Toàn bộ đại sảnh của khách sạn lúc này hoàn toàn im bặt.
Không ai dám lên tiếng.
Thậm chí bọn họ cũng không dám xôn xao!
Sáu ngưòi vừa quỳ xuống kia, dù là kẻ kém còi nhất như Cao Lâm cũng đường đường là tổng giám đốc khách sạn.
Những kẻ còn lại, có ai không phải là cậu âm cô chiêu những gia tộc có máu mặt?
Bọn họ căn bản không dám bàn tán bậy bà, chỉ sỢ sau này bị ghim.
Thậm chí, không có ai dám lây điện thoại ra quay lại, chỉ có thể trỢn mắt đứng nhìn…
Không khí trong phòng im lặng nặng nề, nghe được cả tiếng kim rơi.
Ai nấy đều cho rằng, Trần Đức điên nặng rồi.
Một phút huy hoàng sẽ nhanh chóng tắt ngóm, sau ngày hôm nay, chắc chắn ngưòi này sẽ lọt vào tầm trả thù dã man nhất của bọn cậu ấm cô chiêu no cơm rửng mỡ này!
Hậu quả chắc chắn còn thê thảm hơn Diệp Phàm gấp bội!
“Anh Trần, như vầy… như vầy đã được chưa?” Diệp Phàm cô nén đau, giọng nói run rẩy khẩn khoản nhìn Trần
Đức.
“Không phải quỳ với tao”.
Trần Đức lãnh đạm nói: “Là quỳ xin lỗi Tiểu Thanh, nghe không hiểu tiếng người à?”
Ngay lúc đó.
Không cần chờ Diệp Phàm ra lệnh.
Cao Lâm là người đầu tiên xoay sang Miêu Tiểu Thanh rống lên: “Tiểu Thanh, anh xin lỗi, hôm nay anh thật lòng xin lỗi em, em làm ơn bảo anh Trần thả cậu chủ Diệp ra đi!”
“Cô Miêu, xin lỗi…”
“Cô Miêu, xin lỗi…”
“Cô Miêu…” Đồng Lâm gào lên một tiếng rồi nín thinh.
Cô ta không cam lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK