Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực ra, bên trong tháp Lỉnh Thú vẩn có thế nghe thấy hết những tiếng cảm thán và sự xôn xao bên ngoài. Giờ phút này, mọi người đều đang đổ dồn sự chú ý lên người hắn nên Lăng Không phải cố gắng thể hiện hết sức mình!

580!

590!

591!

599!

Chí trong 20 phút, Lăng Không đã xông lên tới tầng 599, chỉ còn một tầng nữa thôi là sẽ bằng Hoa Linh Vy!

Những thiên tài như Hàn Hư, Trình Nhất Kiếm, Tả Cao Nghĩa, Cao Nguyệt Tường, thậm chí là Hoa Linh Vy đều kinh ngạc không thôi.

Lảng Không giống như một con ngựa ô đang lao nhanh trong trái tim họ!

“600! Trời ơi, hắn đã lên tới tầng 600!”, khoảng 100 giây sau, trong đám người bổng phát ra một tiếng hét hết sức kích động.

“Lăng Không, trâu bò quá đi!”

“Không, không phải 600, mà là 601!”

“602, 602 rồi!”

“Tốc độ của hắn vẫn không giảm, đù, đây quả là con ngựa ô mạnh nhất lần này!”

“Có ai mua hắn thứ nhất hoặc thứ hai không? Giàu to rồi!”

“Lăng Không quá ghê gớm!”

Một trăm ngàn người xem hoàn toàn sôi trào, bốn chữ “Lăng Không trâu bò” giống như sóng biến che trời lấp đất, đinh tai nhức óc.

Ban sát hạch của Vân Tiêu Giới cũng ngơ ngác, chẳng ai nghĩ đến trong số thí sinh lần này lại có một con ngựa ô mạnh mẽ như vậy, quả thật là khiến cho người ta giặt mình mà!

Trong tháp Linh Thú, không ngừng có người rời khỏi, chắng mấy chốc chỉ còn lại ba người!

Lăng Không vẫn xa xa dẫn đầu, đã leo lẽn tới tầng 605. Tuy tốc độ có chậm hơn trước, nhưng leo lên tiếp là không thành vấn đề.

Thứ hai là Bàn Chiến đang ớ tầng 560, tốc độ của hẳn vẫn hết sức thong thả, chẳng giống như đi thi sát hạch, mà lại như là đi du lịch.

Người thứ ba là Trần Đức.

Mặc dù anh vẫn còn trong tháp Linh Thú, nhưng đến giờ cũng mới chỉ leo lên đến tầng thứ 171 !

So với hai người đằng trước, tốc độ của anh quả thật như rùa bò, không đúng, còn chậm hơn cả rùa bò ấy chứ!

Có người hò hét Lăng Không trâu bò thì cũng có

không ít người chế giễu Trần Đức, tuy chỉ là số nhỏ, nhưng con số ấy cũng có khoảng 20 30 ngàn người nên tiếng mắng cũng rất lớn.

“Chẳng trách trước đó anh ta không dám chấp nhận lời khiêu chiến của Lăng Không, chỉ với sự chênh lệch ấy thì một đầu ngón tay của Lăng Không thôi cũng đủ đề nghiền nát anh ta rồi!”

“Trái Đất quả nhiên là Trái Đất, khá là Trái Đất đấy chứ! Ha ha!”

“Rác rưởi Trần Bát Hoang, không hiểu nổi sao cô Tư lại cứu anh ta nữa. Hôm ấy trực tiếp để anh ta chết đi có phải tốt rồi không?”

“Loại người như thế sống chỉ cho chật đất, chết rồi cũng lãng phí đất nữa là! Theo tôi thấy thì nên chết không chỗ chôn cho rồi!”

“Rác rười Trần Bát Hoang cút khỏi tháp Linh Thú đi, đừng thi tiếp nữa!”

“Trần Bát Hoang, cút khỏi tháp Linh Thú!”

‘Cút khỏi tháp Linh Thú!”

Ban đầu chỉ là nói chuyện với nhau, nhưng sau lại trực tiếp biến thành từng tiếng hô hào, một đám hô Trần Bát Hoang, một đám khác lập tức hô “cút khỏi tháp Linh Thú” giống như thủy triều, hết đợt này đến đợt khác.

“Tại sao lại như vậy!”

Hoa Linh Vy khó hiểu, với thực lực của Trần Bát Hoang thì thật sự không nên có biểu hiện như vậy!

Nhưng mà, tại sao mỏi một tầng lại di chuyển vất vả như thế? Giống… giống như bất cứ lúc nào cũng có thể không chịu nổi và bị đè suy sụp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK