Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Luyện Đan Sư trung cấp thì trong Bắc Hoang cũng chỉ có tống cộng khoảng 300 người!

Luyện Đan Sư cấp thấp cũng không vượt qua 1000!

“Luyện Đan Sư đúng là gấu trúc, hiếm ghê”, Trần Đức có hơi bất ngờ, anh biết Luyện Đan Sư rất hiếm, nhưng không ngờ lại hiếm như thế.

“Đắt ra quế, ế ra củi. Nếu không phải vì quá hiếm thì sao lại có địa vị cao như vậy được?”, Linh Lung bỗng mở miệng: “Dù là ớ Đại Thiên Thế Giới, Luyện Đan Sư cũng có địa vị cực cao huống chi là ớ Vân Tiêu Giới này”.

“Được rồi!”

Trần Đức trầm ngâm một lát, sau đó đóng sách lại. Anh suy nghĩ mồi hồi rồi bắt đầu luyện đan.

Ly Hỏa vừa xuất hiện, thoáng chốc nhiệt độ trong một khoảng không gian này lập tức tăng lẽn, tình huống bất ngờ ấy khiến không ít người ghé mắt nhìn.

Ngay cả giáo viên sát hạch kia cũng hơi kinh ngạc nhìn về phía Trần Đức, nhưng ông ta cũng

chẳng đế ý đến anh mấy.

Luyện đan cần một thời gian dài, đặc biệt là đan dược luyện chế chưa quen hay đan dược cấp cao, có khi mất phải một tháng hoặc hai tháng.

Một ngày yên lặng trôi qua, cuối cùng trước mặt Trân Đức cũng hình thành một viên đan dược.

Sau đó, Ly Hỏa biến mất.

Bấy giờ anh mới hài lòng lấy đan dược ra.

Đan dược trước mầt trông rất xấu, giống như một hạt đậu đen thui, chẳng những không có mùi thơm ngát của đan dược, mà lại có một mùi khét.

“Không biết viên đan dược này sẽ xét cho mình cấp mấy?”, Trần Đức lấy đan dược ra, đi đến trước mặt giáo viên sát hạch.

■’Ông ơi, đây là đan dược tôi luyện, mời ông xem thử”.

“Hứ?”

Ông lão nhận lấy đan dược nhìn thoáng qua, mặt không chút thay đối nhận xét: “Đan dược phải chú trọng tròn trịa tự nhiên, mùi hương thơm mát xông vào mũi. Còn viên đan dược này của cậu trông rất quái dị, đầy mùi khét, rõ ràng lè sản phẩm thất bại. Cậu tên là gì? Cho rang tôi mắt mờ nên định lừa tôi à?”

“Ặc…”

Trần Đức hơi xấu hố: “ông ơi, viên đan dược đó cúa tôi tên là Thái Thanh Thần Đan, bản thân nó chính là như vậy…”

“Thái Thanh Thần Đan?”, ông lão không khòi liếc nhìn Trân Đức rồi khinh bỉ nói: ‘Thái Thanh Thần Đan chính là đan dược cao cấp, ý cậu là mình có thể luyện ra đan dược Địa giai cao cấp?”

“Ha ha, này nhóc con, đừng làm mất thời gian của tôi, đi lẹ đi”, một người đàn ông trung niên đứng sau Trần Đức cười cợt nói.

“Hơn nữa, tuổi này của cậu có thể luyện chế ra đan dược Hoàng giai sơ cấp đã giỏi lắm rồi. Còn đan dược Địa giai cao câ’p? Làm ơn đi, khoác lác cũng có giới hạn dùm cái!”

“Nhóc con, đường phải đi từng bước một, đừng luôn làm chút đường ngang ngõ tắt, cậu đi đi!’, giáo viên sát hạch không kiên nhẫn nói.

Lư Minh Nguyệt ông ta là giáo viên sát hạch cúa Đan Mòn mà còn không luyện ra được đan dược Địa giai cao cấp, huống chi là Thái Thanh Thần Đan thuộc đan dược Thiên giai sơ cấp?

Tên nhóc trước mặt này dựa vào cái gì luyện

được?

Hơn nữat mới một ngày một đêm mà đã muốn luyện ra đan dược cao cấp cỡ đót nâm mơ hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK