Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có gì làm lạ, khi nhìn thấy Âu Dã Thanh Vũ, tất nhiên hắn sẽ khởi dậy chút tâm tư: “Em Thanh Vũ, đi cùng nhóm với đám rác rưởi này thực là lãng phí tài hoa của em, không bằng đến bên nhóm chúng tôi đi?”

“Em biết tại sao bên này chỉ có chín người không? Bởi vì vị trí còn lại là tôi đặc biệt nhờ thầy Vũ Văn giữ lại cho em đấy. Còn có, nếu về phe tôi, tôi nhất định sẽ đích thân chỉ dạy em tu võ!”

“Đúng vậy!”, Vũ Văn Hữu cũng biết Ảu Dã Thanh Vũ nên vội vàng nói: “Phía chúng tôi lúc nào cũng sẵn sàng chào

đón cô Thanh Vũ!”

“Haha, cảm ơn lòng tốt của anh. Có thể khiến Diệp Ca, người đứng đầu bảng xếp hạng Ngọa Long, người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của nhà họ Diệp giữ cho tôi một vị trí, thực sự là khiến tôi được sủng ái mà lo sợ”.

Trước lời mời của Diệp Ca, Ầu Dã Thanh Vũ đứng dậy, khí thế vững vàng, nở một nụ cười vô cùng xinh đẹp và quyến rũ: “Có điều, e là phải khiến anh thất vọng rồi, Diệp Ca, với năng lực của anh, vẫn chưa đủ tư cách để dùng hai chữ “chỉ bảo” với tôi, đối với tôi mà nói, sức hấp dẫn của anh và vị trí giữ lại kia so với cậu Trần, Trần Bát Hoang, gần như bằng không…”

Ảu Dã Thanh Vũ vừa dứt lời, khuôn mặt của Vũ Văn Hữu cùng với tám người khác trong học viện đồng thời đông cứng lại.

“Em nói gì cơ?”, sắc mặt Diệp Ca đột nhiên trở nên cực kỳ u ám, nghi ngờ không biết có phải bản thân nghe nhầm không: “Em Thanh Vũ, em vừa nói gì tôi nghe chưa rõ, có thể nói lại lần nữa không?

“Tôi nói gì, rất rõ ràng, anh đã nghe rõ rồi, có điều tôi cũng không ngại lặp lại một lần nữa”.

“Đối với tôi mà nói, sức hấp dẫn của anh và vị trí của anh giữ lại so với cậu Trần, Trần Bát Hoang, bằng không!”

“Lần này, Diệp Ca, anh nghe rõ chưa?”

Âu Dã Thanh Vũ vẫn đang cười, nụ cười chim sa cá lặn đó lọt vào tầm mắt của Diệp Ca, nhưng lại vô cùng chói mắt, sắc mặt hắn gần như đông cứng lại, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Âu Dã Thanh Vũ, chìm vào im lặng .

Bầu không khí im lặng chết chóc, hơi thở cũng trở nên càng lúc càng nặng nề.

Người khác nói Trần Bát Hoang thế nào, hắn có thể không quan tâm, không để ý. Nhưng Âu Dã Thanh Vũ thì khác, trước hết, hầu hết đàn ông đều rất để ý đến ý kiến của phụ nữ, mà Âu Dã Thanh Vũ không đơn giản chỉ là phụ nữ, cô ta còn là nữ thần, sao nữ tuyến một ở Hoa Hạ!

Chị gái của cô ta càng đỉnh hơn, là người có ảnh hưởng lớn và rất có tiếng tăm trong giới tu võ, ngay cả Diệp Ca khi đứng trước mặt chị gái cô ta – Âu Dã Tư Linh thì trông hắn cũng vô cùng mờ nhạt.

Cho nên, hắn rất coi trọng Âu Dã Thanh Vũ!

Vân luôn muốn theo đuổi Âu Dã Thanh Vũ, giành được cô ta về tay mình, sau đó tiếp cận Âu Dã Tư Linh, từ đó có thể nảy sinh thêm nhiều mối quan hệ.

Nếu không, hắn đã không đặc biệt dành một chỗ cho Ảu Dã Thanh Vũ. Vậy mà bây giờ…

Tâm trạng của Diêp Ca cực kỳ không tốt, ánh mắt ngày càng u ám, có một loại xung động muốn giết người, giọng điệu áp bức: “Âu Dã Thanh Vũ, vì sự an toàn của người mà cô vừa gọi là cậu Trần, tôi đề nghị cô rút lại những lời vừa nói”.

“Xin lỗi, không rút”.

Âu Dã Thanh Vũ cười nhẹ, sau đó ngồi xuống, dưới làn váy ren trắng thấp thoáng đôi chân ngọc ngà thon thả, toát lên phong thái tao nhã cùng dáng vẻ quý phái.

“Cô!”

Hai mắt Diệp Ca như sắp phun ra lửa, hắn tức giận, thực sự rất tức giận, nếu không phải vì quy định của học viện Vô Song, hắn chắc chắn đã động thủ rồi, cả người đằng đằng sát khí bức người: “Tốt lắm, vậy thì tôi muốn hỏi, Trần Bát Hoang mà các người luôn miệng nhắc đến mạnh đến mức nào?”

Ẩu Dã Thanh Vũ khẽ cười: “Mạnh cỡ nào thì tôi không rõ lắm, nhưng… cũng có thể nói, nếu dùng con số để khái quát sự chênh lệch giữa anh và anh ấy thì sức hút của anh với tôi là bằng 0. Mà sức hút của anh ấy với tôi lại gần chục ngàn, trăm ngàn, cả triệu, thậm chí là trăm triệu!”

“Tóm lại… tôi chẳng hề có cảm giác gì với anh hết, mà với anh ấy, lại là yêu!”

Rõ ràng có thể thây được, sau khi Âu Dã Thanh Vũ nói xong câu đó, gương mặt xinh đẹp bỗng ửng hồng, mang một vẻ đẹp khác:

“Dù sao, anh ấy cũng xuất sắc hơn anh rất nhiều!”

Cô ta vừa nói xong, đám Lục Phong, Kỳ Hàn, Lữ Đông Dã, Đàm Thu và cả những đệ tử bên Vũ Văn Hữu đều kinh ngạc đến ngây người!

Thích!

Đây là đang tỏ tỉnh với Trần Đức trước bàn dân thiên hạ!

Á đù!

Âu Dã Thanh Vũ là nữ thần mà hàng ngàn, hàng triệu, thậm chí là trăm triệu người đàn ông tha thiết ước mo đó!

Hôm nay, vậy mà lại tỏ tình với Trần Đức trước mặt nhiều người như vậy!

Điều đó cần phải can đảm cỡ nào chứ?

Nếu như bị bên ngoài biết, chắc chắn sẽ là một tin tức động trời, chưa đến 1 tiếng là có thể lên trang nhất của

các trang mạng rồi!

“Cô Âu Dã, cô… lợi hại!”, Kỳ Hàn rất ít nói chuyện, giờ phút này cũng không kìm được lên tiếng khen.

Đám Đàm Thu nghẹn họng nhìn trân trối, vừa vui vừa hâm mộ. Có thể được Âu Dã Thanh Vũ nhìn trúng, điều này phải là phúc phận tu luyện mấy đời chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK