Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên không trung thành Hiên Viên, một thân ảnh bước ra, người mặc áo hoa, bình tĩnh đứng trên không trung, đối mặt với hai thần hồn phân thân còn lại, lòng bàn tay mờ ra,

“Soạt soạt!”

Một thanh kiếm lao ra từ trong lòng bàn tay anh ta.

Là kiếm màu lửa đỏ.

Giống như dung nham hội tụ, đố thành bẻ tỏng, mang theo một vùng ánh sáng đỏ rực, trong nháy mắt xuyên qua hai thân ảnh kia.

“Xuy!”

“Xuy!”

Hai thần hồn phân thân trong nháy mắt hóa thành ánh sáng, nố tung như pháo bông, không còn tồn tại.

Ba làn sóng tập kích được tộc Hiên Viên dẹp yên.

Hơn ba trăm ngàn người, bao gồm cả ba phân thân không thua gì thiên đạo, thậm chí có khả năng ở trên thiên đạo, tất cả đều bị chém chết.

Đây chính là thế gia viền cố,

Dù đối mặt với cường giả, bọn họ vẫn bình tĩnh, rối loạn ở trước mắt bọn họ không đáng nhắc tới.

Thành Phong Vân náo nhiệt hẳn lên, rất nhiều người sau khi nghe nói đến chuyện của thành Hiên Viên, vội chạy đến đây, một vài người đơn thuần chí là xem náo nhiệt, cũng có một sốt người có dụng ý khác, trong lúc hỗn loạn muốn mưu cầu cơ duyên, mưu cầu đột phá và tiền bạc châu báu.

Đêm nay đã định trước không bình

yên.

Cũng may,

Sau hai làn sóng đột kích, màn đẻm hoàn toàn lặng xuống, không ai ra tay nữa.

“Hai làn sóng dò xét, chỉ sợ người ra tay đã biết cần sức mạnh lớn thế nào mới có thế phá hư trận pháp, từ đó dần dần tiến vào”.

“Đúng vậy, nhưng tôi phỏng đoàn dò xét vẩn chưa kết thúc, sẽ còn có làn sóng dò xét thứ ba thứ tư, nhưng người ra tay trong âm thầm kia nếu không cầm chắc 90% trở lên thì tuyệt đối không dề dàng ra tay”.

Khắp nơi thành Phong Vân đều đang thảo luận, người dân tới xem, trời cuối cùng đã sáng, Trần Đức lại một lần nữa hành động, bơi đến giữa các phố phường cổ đại,

Còn bốn ngày, anh phải nắm chắc.

“Anh bạn nhỏ Trần Thiên Không, có thể qua tộc tôi uống thỏa thích mấy ly được chứ?”, khi Trần Đức đang cắt đá, một cô gái xinh đẹp đi đến, toàn thân ăn mặc gần giống với đồ hiện đại ở địa cầu, quần bó đen, cố áo chữ V, thấp không thế thấp hơn, chí muốn lộ ra những nơi không nên lộ, bộ ngực vừa to vừa sâu cực kỳ hấp dẳn ánh mắt người khác, ngũ quan nổi lên vẻ mê hoặc và quyến rũ.

Trần Thiên Không,

Là tên giả của Trần Đức, đặt rất tùy ý, vốn là giả, nẻn không cần vắt óc suy nghĩ.

“Xỉn lỗi, tôi không có thời gian”, Trần Đức liếc nhìn người phụ nữ rồi thu hồi tầm nhìn, anh trực tiếp từ chối, thời gian cấp bách, không muốn lãng phí.

“Trần Thiên Không, anh có biết tôi là ai không?”, người phụ nữ chớp mắt, liếc mắt đưa tình.

“Không có hứng thú”.

Trần Đức lấy ra dược liệu mới nhất, sau đó đi ngang qua vai người đó, rời đi.

“Anh bạn nhỏ, tôi thấy anh tuổi tác rất nhỏ, cũng chỉ hơn hai mươi tuổi đúng chứ? Tỏi khuyên anh phải giấu giếm tài năng đi, khoe khoang quá không tốt!”, nhưng lúc này lại một thân ảnh đi đến trước mặt Trần Đức, người đàn ông này sống mũi cao thẳng, mắt phượng cúi xuống nhìn chằm chằm Trần Đức, lạnh nhạt nói: “Cô Vương Tử chính là chị họ tỳ nữ của thánh nữ nhà họ Vương, sao anh có thể nói không thấy là không thấy!”

“Nhà họ Vương?”

Trần Đức ngấng ra, Nam Hạ Châu có một gia tộc hạng nhất, là nhà họ Vương.

Nhà họ Vương thế lực quả thật không nhỏ.

Nhưng…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK