Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng ba canh giờ đã trôi qua, bóng người đó vẫn không nhúc nhích, không trả lời, hệt như một người chết vậy.

“Linh Lung, sao lại thế này, cô có thể kiểm tra được tình trạng của ông ấy không? Rốt cuộc là chết hay chưa vậy?”

Trần Đức thấy quái lạ nói.

“Không thế thăm dò được”.

Linh Lung nói: “Đừng nóng vội quá, thứ chúng ta

có chính là thời gian, cứ chờ một lát xem sao…”

“Được!”

Trần Đức gật đầu, không có hành động thiếu suy nghĩ, dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, mượn những quấy nhiễu thần thức xung quanh để rèn luyện thần thức.

Khoảng một ngày sau đó.

“Nhóc con, cũng kiên nhẫn quá nhỉ…”

Khoảnh khắc đó, đột nhiên một giọng nói trầm thấp, âm u như ma quý đột nhiên vang vọng bên tai Trần Đức.

Anh bỗng trợn tròn mắt, phát hiện bóng người lẽ ra phải khoanh chân ngồi trước cung điện không biết từ lúc nào đã đứng trước mặt mình, gương mặt tái nhợt, vàng vọt khô cằn cách anh không đến một milimet!

Đôi mắt màu đỏ tươi phủ đầy tơ máu, đang nhìn chằm chằm vào anh.

Bốn mắt nhìn nhau!

Chắng qua.

Ông ta không cúi đầu xuống mà vãn nhìn chằm

chằm Trần Đức, đôi mắt màu đỏ đó đầy khát máu, sát khí âm u lại rét lạnh, hệt như ma quỷ từ địa ngục.

Trần Đức chỉ cách ông ta có năm mét!

Có thế nói là rất rất gần!

“Ảo cảnh, lúc nãy… Tôi bị thần thức của ông ấy ảnh hưởng Ư?”

Trần Đức đột nhiên giật mình, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

“Đúng vậy, không chỉ mình anh, bất tri bất giác, ông ta còn nhốt cả tôi, khiến tôi không thế liên lạc được với anh”.

Giọng Linh Lung đầy hoảng sợ: “Nếu không phải tôi thoát ra đúng lúc thì e là chúng ta đã cùng nhau bị thần thức của ông ta cân nuốt rồi!”

“Giết!”

Đột nhiên, trước cung điện đồng xanh, ông lão như phát điên, bẳt đầu gào lên thật to, cơ thế bắt đầu giãy dụa: “Ha ha ha ha ha, giết giết giết, đáng chết, tất cả đều đáng chết, a!”

Cùng lúc đó.

Lực thần thức khủng bố như biển lớn lấy ông lão làm trung tâm, như sóng to gió lớn lan ra khầp nơi, cảm xúc chống đối đáng sợ lan đến mỗi một ngóc ngách núi Vạn Long!

“Ầm ầm ầm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK