Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư Tư Vũ đỉ tới cửa phòng, đứng bên trong trận văn nhìn Trần Đức rời đi, cầu nguyện cho anh.

Trong khu rừng rậm rạp rộng lớn, dây mảy đan xen, cổ thụ che trời, mổỉ một đóa hoa, cọng cỏ đều cao bằng một đứa trẻ, Trần Đức chạy như điên suốt một đường, lao vào trung tâm đảo.

Tốc độ của anh rất nhanh, một giây đã chạy được mấy trăm đến cả ngàn thước, dùng Hổ Không Thuật, cùng với tốc độ của bản thân, chẳng mấy chốc đã đến gần nơi anh từng chiến đấu với Trần Võ

Si.

Đảo Khốn Long thật sự rất thần bí và quỷ dị, trận chiến chỉ cách đây có ba ngày, mà tất cả mọi thứ ở nơi này đã trở lại bình thường, cả những cây CỔ thụ đổ xuống, hóa thành bụi mù cũng đã mọc lại, dường như có thứ sức mạnh bí ấn nào đó đang duy trì sức sống của hòn đảo này vậy.

“Nếu gặp phải Trần Võ Si lần nữa, chắc hẳn mình vẫn không phải là đối thủ của anh ta”.

Nhớ tới chiến đấu ba ngày trước, cùng với những diễn tiến chiến đấu thông qua thần hồn mấy ngày nay, Trần Đức biết rất rõ Trần Võ Si khủng bố đến mức nào.

Trước mắt, Trần Đức vẫn còn thiếu hụt ba thứ.

Thứ nhất, cảnh giới của anh quá thấp, dù có Cực Cảnh cộng với Tự Tại Thần Ma Công thì anh vẫn không thể đánh ngang tay với Trần Võ Si được.

Thứ hai, anh thiếu hụt võ kỹ tương xứng với cảnh giới!

Ngoài Hố Không Thuật do Cơ Tuyết truyền lại, cùng với Tự Tại Thần Ma Công, những võ kỹ Trần Đức nầm giữ, chắng hạn như Vạn Tự Thiên Âm, Lục Đạo Luân Hồi, Nhản Vương Ấn, Linh Huyễn Kiếm, không có ngoại lệ, tất cả đều là võ kỹ dành cho cảnh giới dưới cấp Thánh.

Những võ kỹ đó, ngoài Vạn Tự Thiên Âm đỡ hơn một chút, thì những võ kỹ kia không thực hiện còn đỡ, một khi thực hiện, nó sẽ hạn chế sức mạnh thật sự của Trần Đức.

Thứ ba, Trần Đức lại thiếu thêm một món vũ khí thuận tay.

Ba điếm thiếu hụt đó, vấn đề cảnh giới thì Trần Đức tin mình có thế đột phá, trước mắt thứ anh thiếu chính là tài nguyên, một lượng tài nguyên đủ để anh đột phá. Vũ khí, chỉ cần có được nguyên liệu tốt, anh cũng có thế tự tạo ra được.

Nhưng điểm thiếu hụt thứ hai, về võ kỹ thì có hơi khó khăn.

Võ kỹ là thứ thường được các gia tộc và thế lực truyền lại cho đời sau, bình thường nó sẽ không bao giờ được truyền ra ngoài, muốn có được là một điều

rất khó.

“Trần Võ Si, lần sau gặp lại, mong là anh vân có thế thoải mái thắng được tỏi”.

Trong mắt Trần Đức là ánh sáng lóe lên như sao, đôi mắt đảo qua xung quanh.

“Quái lạ… Sao nơi này lại có trận pháp, lại còn là đại sát trận”.

Đột nhiên, Trần Đức trở nẽn nặng nề, thông qua thấu thị, anh phát hiện không biết từ khi nào nơi này đã có người bày ra đại sát trận!

Một sát trận vô cùng khủng bố, phức tạp, rườm rà!

Hơn nữa sát trận còn được che giấu rất tốt, toàn bộ đều được giấu trong hư không, dù Trần Đức nhạy cảm và quen thuộc với trận pháp cách mấy cũng phải dùng đến thấu thị mới phát hiện ra được.

“Chắc là số nguyên liệu mà sát trận này dùng lẻn đến cả trăm vạn cản nguyên thạch đấy nhỉ? Hơn hai mươi pháp khí, chậc chậc, đúng là mạnh tay”.

Trần Đức lấy bầu rượu ra, rót ừng ực vào miệng, uống mấy ngụm to.

Bỏng nhiên.

Không quan tâm ai là người đã bày ra trận pháp, bóng Trần Đức chợt lóe, chạy về phía đại trận, cùng với một đống mắt trận.

“Trăm vạn cân nguyên thạch, chắc là đủ để mình đạt tới cảnh giới Đại Năng rồi”.

Đầu tiên, Trần Đức lấy đi trăm vạn cân nguyên thạch, đang muốn lấy cả pháp khí thì đột nhiên, anh cảm nhận được hai luồng hơi thở đang nhanh chóng tiến về phía này.

Theo bản năng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK