Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đau đớn từ hai chân truyền đến chẳng những không khiến Hà Đồn kêu đau, mà trái lại, anh ta còn cười, hào hứng nói: “Trần Đức, cám ơn anh, cám ơn anh khiến tôi cảm thấy đau!”

Đúng lúc này, bỗng nhiên, cửa bị đá văng từ bên ngoài, Thang Yến xông vào. Vết thương trên người cô ta đã được băng bó, cô ta không nói gì, chỉ đứng bên cạnh nhìn, trong mắt lóe lên sự oán hận cùng thâm độc.

Trần Đức!

Trần Bát Hoang!

Giờ thì mày cứ kiêu ngạo đi, một lát nữa thôi, bà đây nhất định sẽ giết mày, cho mày biết cái gì mới gọi là tàn nhẫn, đế mày trải nghiệm cảm giác tay chân bị chặt đứt là như thế nào.

Trên đường về, Thang Yến đã nghĩ kỹ nên tra tấn Trần Đức và Miêu Tiểu Thanh như thế nào. Đầu tiên, ả muốn dùng gậy sắt đánh gãy hai tay Trần Đức, kế đó, bắt anh quỳ xuống xin lỗi ả.

Sau đó, ả sẽ để ba tên đàn em của Long Tiếu Hổ tè lên đầu Trần Đức, tra tấn anh, không chỉ như thế, ả còn muốn anh phải ăn phân.

Còn Miêu Tiếu Thanh, chuyện đầu tiên mà Thang Yến muốn làm chính là dâng cô cho Long Khiếu Hố, đợi hắn ta chơi chán, ả sẽ để đám đàn em của Long Tiếu Hổ thay phiên nhau hành hạ Miêu Tiểu Thanh.

Cuối cùng, ả sẽ dùng côn gỗ chọc vào người cô, cho đến khi chảy máu mới thôi.

Về phần Trương Ngọc Tiên, từ nay về sau, mỗi ngày ả sẽ tẩn cho bà ta một trận. Tên chồng vô dụng Hà Đồn thì hai ngày cho ăn một bữa, cho đến khi ngôi nhà này bị phá bỏ, ả nhận được tiền đền bù sau quy hoạch và nhà tái định cư mới thôi.

Thang Yến lẳng lặng đứng đó.

Thế nên Miêu Tiểu Thanh và Trần Đức không chú ý đến ả.

Bọn họ đang tập trung vào hai chân của Hà Đồn.

Cộp cộp cộp!

Một loạt tiếng bước chân hỗn loạn bỗng vang lên trên hành lang, tiếp đó, hơn mười bóng người cao to từ ngoài của xông vào.

Trong tay bọn họ cầm gậy sắt, dao bầu, vẻ mặt vô cùng hung ác.

Nhìn thấy những người này, ba người Miêu Tiểu Thanh, Trương Ngọc Tiên và Hà Đồn lập tức thay đổi sắc mặt, vẻ mặt bọn họ trông rất khó coi.

Duy chỉ có Trần Đức vẫn đang chuyên tâm khai thông kinh mạch cho Hà Đồn.

“Yến, những người này là ai?”, Trương Ngọc Tiên sầm mặt: “Là con gọi bọn họ đến đúng không? Mau bảo bọn họ đi đi, Bát Hoang đang giúp Hà Đồn chữa bệnh, sau khi chữa khỏi, hai đứa có thế sống hạnh phúc được rồi!”

“Haha, mụ già kia, giờ thì bà biết sợ rồi à? Sao vừa nãy không thấy bà sợ hả? Là do bà ép tôi thôi!”, đám người này vừa đến, Thang Yến lập tức trở nên hung hăng, ngang ngược.

Cùng lúc đó, ngoài cửa, một gã có hình xăm hổ trên mặt vừa bước vào vừa phì phèo hút xì gà. Hắn ta là Long Tiếu Hổ, trùm xã hội đen ở khu bắc thành phố Tân. Khi đến nơi này, hắn ta lại lần nữa tìm được cảm giác làm anh lớn. Vốn dĩ, Trương Ngọc Tiên còn định nói gì đó, nhưng vừa thấy hắn ta, bà ấy sợ run người, không dám nói thêm một lời nào nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK