Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo như bọn họ thấy, Trần Bát Hoang điên rồi, lại còn tự tin quá mức.

Tam Thần Đại Trận mà thành, Trần Bát Hoang chỉ có một con đường,

Đó chính là chết!

ĐỔI lại là bất kỳ một người khác thì cũng sẽ không bị bọn họ dễ dàng kết ấn như vậy.

“Điên vậy, bại rồi thì thật thú vị”, ở phía xa, môi đỏ mọng của Diêu Mộng Vũ khẽ nhúc nhích, cô ta lẩm bấm.

“Ha ha, ngộ nhỡ không bại thì sao?”, Cổ Lục Đạo khẽ mím cười nói: “Mộng Vũ, con cám thấy Trần Bát Hoang thế nào, có muốn sư tôn làm mối

cho con không?’

“Sư tôn, người nói linh tinh gì vậy?”, khuôn mặt Diêu Mộng Vũ hơi đỏ, cô ta nói nhỏ: “Con chỉ muốn ờ bên cạnh người, không cần đến người đàn ông thúi nào cả”.

“Ngược lại sư tôn thấy Trần Bát Hoang không tệ”, Cổ Lục Đạo chắp hai tay sau lưng, trong mắt cực kỳ tán thưởng.

“Sư huynh, sau trận chiến này, ông muốn nhận Trần Bát Hoang làm đệ tử phải không?”, nhị viện trường Lâm Chi Tâm cười nhàn nhạt hỏi.

“ừ’, Cổ Lục Đạo gật đầu: “Lão tam, lát nữa nếu hắn gặp phải nguy hiểm, tôi ra tay cứu hắn, ông có ý kiến gì không?”

“Đại viện trưởng ra tay thì được”, tam viện trường rất bình tĩnh, ba người Đồ Điền, Ưng Tuyệt Võ, Thường Khải Lâm đều là đệ tử của ông ta.

Hơn nữa,

Là ba người mạnh nhất dưới danh nghĩa ông ta.

Ông ta có một trăm phần trăm lòng tin rằng ba người sẽ đánh bại Trần Bát Hoang, người đó có chết hay không cũng chắng quan trọng, dù sao đệ tử của mình cũng không chết.

Huống chi, đại viện trường thật sự muốn ra tay cứu Trần Bát Hoang, nhất định sẽ bồi thường tốt với ba người, những bồi thường đó được lợi hơn nhiều so với giết chết Trần Bát Hoang.

“Được, vậy cảm ơn nhiều”, Cố Lục Đạo bình tĩnh cười nói.

Cùng giây đó,

Trên sân đấu võ đã xuất hiện biến hóa long trời lở đất, lính khí của ba người Đồ Điền, ưng Tuyệt Võ, Thường Khái Lâm quá cường hãn, giống như bão tố.

Ba người nháy lên tạo thành hình tam giác, vây quanh Trần Đức không góc chết.

Một người cầm chùy, một người cầm đao, một người nâng kiếm.

Trần Đức đứng giữa, áp lực vô cùng vô tận đến từ phía ba người, điên cuồng đè ép, toàn bộ không gian cũng giống như đất bùn vậy, bị dồn lại đến mức biến hình, vặn vẹo.

Cách đó khá xa, các võ giả dưới sân đẩu võ cũng sáp nghẹt thở, tim ngừng đập, mồ hôi lạnh chảy xuống liên tục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK