Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Rầm!”

Trần Đức đặt quan tài trong tay xuống, một tiếng rầm vang lên, quan tài khiến máu văng tung tóe trên mặt đất, cảnh tượng vô cùng kinh người.

Những người trước mặt này đều là võ giả, thực lực của đám người trước không thể nào so với bọn họ, nếu như lại dùng quan tài đế chiến đấu, anh có thế

chắc chắn quan tài sẽ bị những thanh trường đao trường kiếm đó chém nát trong lúc giao chiến.

Chiếc quan tài được anh chế tác cẩn thận như một món quà tặng cho Hàn Huyền Tông, không thế cứ như vậy mà bị phá hủy.

“Giết!”

Cùng lúc đó, hơn hai mươi võ giả sau khi tích lũy sức mạnh trong thời gian ngắn ngủi, gần như đồng thời hét lên một tiếng giết, lao thẳng về phía Trần Đức.

Dưới ánh sáng của kiếm và đao, ba mươi võ giả xông lên như mây đen, sát khí mạnh mẽ lạnh lẽo tụ lại khiến người ta khó thở!

Những người khách ngồi xung quanh, ai nấy cũng đều sởn gai ốc, đột nhiên đứng dậy, đứng ngồi không yên!

Loại khí tức đó thực sự rất kinh khủng!

“Chết đi!”

“Tạp chủng, dám khiêu khích nhà họ Hàn, đầu của mày là của tao!”

“Nhóc tạp chủng, đế tao tiễn mày xuống địa ngục!”

Đủ thứ tiếng mắng nhiếc khó nghe lần lượt vang lên, như sấm sét, hơn hai mươi võ giả chen lấn nhau, muốn giành đầu và tứ chi của Trần Đức.

Bọn họ dùng hết sức bình sinh của mình, dùng sức lực mạnh nhất, cuồng bạo nhất, bùng nổ nhất lao lên phía trước. Khi cánh tay vung ra, lưỡi kiếm lạnh buốt, ánh sáng lưỡi đao lập lòe chói mắt.

Bọn họ là cao thủ hiếm có trong giới thế tục. Khi bọn họ động thủ, luồng không khí tách ra, dòng điện nhấp nháy, âm thanh gào rít điếc tai, tất cả đều đồng thời nhắm vào tim, lông mày, ngực và các vị trí quan trọng khác của Trần Đức.

Đao quang liều lĩnh, bóng kiếm chém giết từ mọi hướng hoàn toàn vây hãm Trần Bát Hoang, ngay cả con kiến chui cũng không lọt.

Chứ đừng nói là một người sống!

Dưới sự bao vây như vậy, ngay cá một con ruồi, một con kiến, hay một con muỗi chắc chắn cũng sẽ không thể thoát khỏi kiếm của hơn hai mươi võ giả đó!

Trái tim của những người xung quanh đều đập loạn nhịp.

Biểu cảm của Trương Thiên Dương, Tiêu Mạn Y, Hà Đồn, Trương Ngọc Tiên, Đàm Thu thay đổi dữ dội. Bọn họ biết Trần Đức rất mạnh, nhưng vào lúc này, bọn họ vẫn đang hoảng loạn!

“Bát Hoang, cẩn thận!”, Tiêu Mạn Y kinh hãi hét lên, nếu Trương Thiên Dương không ngăn cô ta lại thì suýt chút nữa cô ta đã lao ra cùng Trần Đức đối mặt với sinh tử.

“Có mạnh đến đâu thì đã sao? Dù sao cũng chỉ là sức mạnh của một người”, một phú hào lắc đầu, trong lòng tràn đầy xúc động, khiêu chiến với nhà họ Hàn từ đầu đến cuối không phải là lựa chọn sáng suốt.

ở trong mắt mọi người, Trần Bát Hoang giống như một tên ngốc, đứng sững sờ, mặc kệ những lưỡi đao lưỡi kiếm kia lao đến, không hề có chút động tĩnh nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK