Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Long không dám nghĩ.

Ông ta chỉ biết hoạn nạn thấy chân tình, những người này biết rõ là cửu tử nhất sinh nhưng vẫn ở lại, bọn họ đáng để Chu Long phải quỳ xuống một lần!

Khoảnh khắc õng ta quỳ xuống, đường đường là Long Đế cũng đã rơi một giọt nước mắt.

Đế Vương có lệ không được rơi, đó là do nó vẫn chưa đủ đau lòng mà thôi.

Một giọt nước mắt, không biết đang khóc cho giang sơn, hay khóc vì tám trăm ngàn tướng sĩ.

Bán kính ngàn dặm, tám trăm ngàn tướng sĩ im lặng, câm nín, hốc mắt đỏ bừng, chiến ý ngày càng tỏa ra dày đặc hơn, mạnh mẽ hơn!

Từng đợt linh khí dâng lên, đất trời biến sắc, gió thổi mây phun.

Chu Long, là đế của Bắc Hoang, là hoàng của Vô Cương.

Trên mảnh đất này, ông ta là người địa vị cao nhất, là tín ngưỡng của tám trăm ngàn tướng sĩ, là vị thần trong lòng bọn họ, không ai có thế khinh nhờn!

Trên đời này, làm gì có ai được nhận một quỳ của ỏng ta?

Lần này ông ta quỳ xuống.

Đã kích thích được tất cả chiến ý trong lòng tám trăm ngàn binh lính.

Một tướng sĩ rơi nước mắt, nắm chặt vũ khí trong tay.

Bọn họ, đã chuấn bị sẵn tinh thần cho một trận sống còn!

Trận chiến này, nguyện chết vì Long Đế, nguyện chết vì hoàng triều Vô Cương!

Chu Long quỳ ở đó suốt ba phút.

Từng phút trôi qua rất dài, có lẽ là thời khắc lâu nhất, dài nhất mà tám trăm ngàn binh lính này trải qua.

“Uống rượu vốn là tối kỵ trong quân, nhưng hôm

nay bản đế muốn cạn một ly với các vị!”

Rất lâu sau đó, Chu Long chậm rãi đứng dậy. Ông ta vung tay lên.,.

Mười tướng soái bên cạnh lập tức đi sắp xếp.

Khoảng trăm hơi thờ sau.

Trong tay tám trăm ngàn tướng sĩ đã cầm một chén Quỳnh Tương Ngọc Dịch.

Đây là rượu Chu Long tốn hơn hai tháng, đích thân ủ ra, đã được chuyển đến quân đội từ sớm, chỉ chờ đến cái ngày này, cái thời khắc này.

Trên đài Điếm Tướng, An Bình Vương, Trấn Ma Vương, Kỳ Vương rót rượu cho Cổ Lục Đạo, Trình Lâm Phong, Đệ Ngũ Vân Yẽn, Hoa Linh Vy, Ấn An Sương, rót rượu cho tất cả mọi người.

Rượu rất nồng, rất thơm.

Uống rượu thì phải chạm cốc vui vẻ.

Nhưng giờ phút này, lại không có người nào cười nối.

“Các tướng sĩ, các chiến sĩ, các anh em, uống xong chén rượu này, chúng ta nghênh chiến!”___

Hai tay Chu Long cầm chén, đưa lên miệng, dần đầu rót toàn bộ rượu xuống cổ họng.

Sau đó.

Tám trăm ngàn tướng sĩ, hơn trăm, hơn vạn tông môn và thế lực cũng cạn chén!

Dù là nam hay nữ, dù là già hay trẻ!

Rượu rất mạnh, trôi xuống yếu hầu khiến thời khắc lịch sử này được tô thêm chút màu sắc!

“Keng!”

Uống hết rượu, chén đều được ném xuống đất.

Tám trăm ngàn chén được ném xuống đất.

Tiếng vỡ vụn liên tục vang lên.

Sau đó.

Chu Long không nói thêm gì nữa.

Đi đến vương vị trên đài Điểm Tướng, ngồi xuống.

Cố Lục Đạo, Lâm Chi Tâm và cao thủ học viện Thánh Phong, tầng lớp quản lý Lưỡng Nghi Tông, Đệ

Ngũ Vân Yên mẹ Trần Đức cùng với những người đàn bà của anh, mọi người đều ngồi xuống.

Không ai nói thêm gì nữa, một đám lẳng lặng

chờ.

Chờ đợi trận đại chiến bắt đầu.

Chờ gia tộc Tây Hải, chờ đợi hoàng triều Đại Chu, hoàng triều Hỗn Nguyên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK