Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lập tức, hư không bị chia thành hai nửa, không gian này hoàn toàn không thể chịu nổi sức mạnh của Long Ngâm, xuất hiện một vết nứt dài màu đen, cả Thiên Điện tràn ngập kiếm khí, sát khí bùng nổ như bom hạt nhản, cuộn trào dữ dội!

Toàn bộ Thiên Điện chấn động, lung lay!

“Đúng là tên thấp kém vừa ngu dốt vừa nực

cười”.

Nhưng, đúng vào lúc này, bên dưới ưng Chiếu, đại trưởng lão nhà họ Ưng trước kia là ưng Tiếu Long liền giơ tay, phóng ra một tấm màn năng lượng bao phủ lấy đàn tế khi kiếm của Trần Đức rơi xuống.

Sau đó, sát khí cùng kiếm khí cuồng bạo cuộn trào dữ dội bỏng nhiên tiêu tan, biến mất, sức mạnh long tượng như đánh vào bông, rồi biến mất không còn tăm hơi.

Kiếm Linh Hoan mà Trần Đức sử dụng cũng vụn nát!

Cùng lúc đó, ưng Tiếu Long lại tiếp tục ra tay, khẽ gập đầu ngón tay, trong nháy mắt, một vầng sáng màu đen lao tới, không gặp chút trớ ngại rơi xuống ngực Trần Đức.

Ầm!

Giây tiếp theo.

Trần Đức lùi về sau!

Cơ thế mất khống chế!!

Lùi đến trước cửa Thiên Điện, nơi lúc anh bước

vào cửa, mới dừng lại!

Cùng lúc, lục phủ ngũ tạng đau dữ dội, một ngụm máu trào lẻn cố họng, nhưng anh không nhổ nó ra, mà cố nuốt trở lại!

“Tên nhóc, đừng nóng giận như vậy, nơi này là Bất Tử Cung, há có thể để cho cậu làm càn?”, Ưng Tiếu Long nhìn Trần Đức, chậm rãi lên tiếng, dáng vẻ bình tĩnh: “Nhìn thấy Chiếu Vương, còn không mau quỳ xuống? Định chờ đến khi nào?”

“Phù…”

Trần Đức hít một hơi, đè nén lục phủ ngũ tạng đang cuộn trào đau đớn, sau đó ngấng đầu quét mắt nhìn tới mấy bóng người trong đại điện: “Những người này thật mạnh!”

“Đương nhiên, nhà họ ưng ở Vân Tiêu Giới này ít nhất cũng phải ngang hàng với các thế lực nhị phẩm mạnh nhất”, Linh Lung nói: “ông già vừa ra tay là cường giả đỉnh phong cảnh giới Thần Tôn cửu Trọng, anh không chịu nổi một đòn của ông ta cũng là điều rất bình thường”.

“Cảnh giới Thần Tôn cửu Trọng?!”

Trần Đức nhìn đến Ưng Tiếu Long, trong lòng vô cùng ngạc nhiên.

Người ra tay vậy mà lại là cường giả cảnh giới Thần Tôn Cửu Trọng?

“Nhà họ ưng không hổ là một trong ba gia tộc lớn của cổ quốc Vô Cương, tùy tiện nhảy ra một người cũng là Thần Tôn cửu Trọng…”

Khóe miệng Trần Đức hiện lên nụ cười lạnh lùng, ngay sau đó, ánh mắt anh lại nhìn đến phía trên cùng, người đàn ông trung niên bình thản, lạnh nhạt, vẻ mặt vỏ cùng bình tĩnh, mang theo vài phần khinh thường chế giễu: “ông ta chính là Chiếu Vương?”

Người đàn ông trước mặt, ở phía trên cùng, ngồi tít trên cao tràn đầy khí tức của người bề trên, Trần Đức nhìn thoáng qua đã nhận ra ông ta, ông ta chính là lỉnh thể xuất hiện lúc giết chết ưng Thương!

Người đứng đầu nhà họ ưng, Chiếu Vương, ưng Chiếu!!

Ông ta ngồi ở trên cùng, vẻ mặt bình tĩnh, không chút dậy sóng, đôi mắt sắc bén cho người ta cảm giác hồn hậu, uy nghiêm, sát ý!

Ông ta chí ngồi đó, nhưng lại có một uy lực đáng sợ, như một ngọn núi đè trong lòng!

“Đúng vậy, ông ta là ưng Chỉếu, cũng lả Thần

Vương duy nhất trong đại điện này”, giọng nói của Linh Lung cũng có chút ngưng trọng: “Ngoài ông ta và ông già vừa rồi, tất cả những người ngồi đều là Thần Tôn sáu mươi giai trở lên, rất mạnh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK