Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘Trần Bát Hoang tôi bất cứ lúc nào cũng có thế tiếp đãi!”

các đệ tử của Danh Thiên Viện im lặng một hồi, lời như vậy nói ra từ miệng Trần Bát Hoang cũng giống như lời học viện Thánh Phong trước đó, hoàn toàn không cách nào phản bác!

Các đệ tử tức đến hộc máu,

Nhưng,

Bọn họ thật sợ!

Ngay cá Bàn Khai cũng không phái đối thủ, bọn

họ là cái thá gì? Trừ phi não úng nước, ngu đần mới dám tiến lên khiêu chiến Trần Bát Hoang!

“Chúng ta đi!”

Sắc mặt Trần Không Hành khó coi như gan heo, lần này đến vốn là đế làm nhục học viện Thánh Phong, không ngờ tiền mất tật mang!

Trẽn trám người Danh Thiên Viện rời đi dưới con mắt của hàng chục triệu võ giả!

‘Trần Bát Hoang, lần sau tao nhất định phải giết mày!”, Bàn Khai cắn răng nghiến lợi, sát ý văng khắp nơi.

Khi bọn họ rời đi,

Các đệ tử học viện Thánh Phong lại một lần nữa bắt đầu gào thét.

Ban đầu, có người còn gọi đại sư huynh, Trần Bát Hoang, nhưng dần dần toàn bộ biến thành một tên gọi mới tinh!

Hoang Thiên Vương!

Danh hiệu bá đạo lại thích hợp, hoàn toàn in dấu trên người Trần Đức!

Là anh đã cứu vãn mặt mũi và danh dự của học

viện Thánh Phong!

Cũng là anh đã giúp tất cả đệ tử, trưởng lão, chấp pháp, viện trướng thở ra một hơi ác khí hung hãn!

Thân phận Thiên Vương xứng đáng không thẹn!

“Sư huynh…”, Diêu Mộng Vũ nhảy lên sân đấu võ, đôi mắt rực cháy nhìn Trần Đức, lần đầu tiên cô ta gọi anh là SƯ huynh,

Tâm phục khấu phục!

“Ông xã, em yêu anh!”, Âu Dã Tư Linh nước mắt vui mừng tràn ra khỏi viền mắt, trước mắt hàng triệu người, cô ôm Trần Đức, đỏi môi đỏ mọng hạ xuống, chủ động hôn anh.

Mùi hương xông vào mũi, hai người đứng giữa võ đài, ôm hỏn lẫn nhau, trong mắt Âu Dã Tư Linh tràn đầy tự hào và yẻu thương.

Vô số nữ võ giả nhìn thấy cảnh này thì đều cực kỳ hâm mộ!

Có thể làm người phụ nữ của Hoang Thiên Vương, chắc hẳn là cực kỳ hạnh phúc ấy chứ?

Mặt đẹp của Diêu Mộng Vũ đỏ bừng, môi đỏ mọng trề lên, nhìn thấy hai người trước mât thân

” . “3 ~ -»…. ..J—-“3 ■ ■ —”—

mật như vậy, trong lòng vừa xấu hổ, lại có một chút thứ gì khác, mùi vị giống như làm đổ cái bình năm vị, thật chua chát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK