Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Bát Hoang là cái thá gì? Cũng dám cảm ngộ đột phá trước mặt mình?

Trần Võ Si nối giận, sấm chớp đùng đùng khầp trời đất, bầu trời sáng trong chìm vào bóng tối, chỉ còn lại lôi thần vung nhảy điên cuồng.

Tinh trạng này kéo dài ngàn dặm, vạn dặm.

Hàng vạn tu sĩ dường như đều chú ý đến, dồn ánh mắt về hướng đảo Khốn Long.

Hư ảnh khống lồ vượt khỏi tất cả, như thần linh giang xuống, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

“Trời ơi, đó là cái gì?”

“Bẽn đó đã xảy ra chuyện gì?”

“Đi, đi qua đó xem…’

Rất nhiều tu sĩ vốn không biết chuyện trên đảo Khốn Long, lúc này bắt đầu chạy đến bờThiếm Điện, nhưng rất nhiều người gặp phải bạo long khủng bố ngay giữa đường,

Các tu sĩ trên đảo Khốn Long cũng xôn xao chấn hãi.

“Võ kỹ thật đáng sợ!”

“Đảo Khốn Long vốn có sức mạnh thần bí hổ trợ, có thế gây ra động tĩnh lớn như vậy ớ đây, không hố là nhà họ Trần, không hổ là Trần Võ Si…”

“Võ kỹ như này lại không lan ra đến bờ đối diện với bờThiếm Điện”.

Các tu sĩ ở gần bờ Thiếm Điện dựng nên trùm phòng ngự, trố mắt há miệng nhìn cảnh này, bình thường bọn họ tự nhận mình là cường giả, nhưng hôm nay, so với Trần Võ Sĩ, họ mới phát hiện, bọn họ kém quá xa.

Cũng có tu sĩ chu ý thấy, mặc dù vùng trời bên này rung chuyến, nhưng bờ đối diện bờ Thiểm Điện, trong thiên cung lại vẫn bình lặng như nước giếng, không khơi lẻn gợn sóng nào.

Nhưng cũng không thế nói Trần Võ Si yếu kém, mà là Thiên Cung trên đảo Khốn Long quá quỷ dị.

“Khủng bố quá”.

Một số võ giả nhỏ yếu cảm nhận thần uy đáng sợ của Trần Võ Si phát ra, lục phủ ngũ tạng cũng phải run lẻn.

Cảm xúc sợ hãi nối lên trong lòng các tu sĩ, dị tượng giữa trời đất trước mất đều khiến trong lòng họ cực kỳ run sợ, thậm chí họ còn muốn quỳ xuống lê bái.

Trong vòng xoáy, trong lòng Trần Đức cũng rất chấn hẫi, cảnh tượng này thật kinh thiên động địa, trước nay chưa từng nhìn thấy, càng chưa từng gặp phải.

Cảnh tượng như này, trong lòng Trân Đức kích động, nhanh chóng suy diễn võ kỹ của anh.

“Ầm!”

Một tiếng vù vù ầm ầm, trời đất rung chuyển, Trần Võ Si tức giận gầm một tiếng, hoàn toàn hình thành võ kỹ, càn quét, cuồn cuộn về phía Trần Đức.

Từng luồng ánh sáng phá vỡ tầng mây chiếu xuống, sấm chớp hùng tráng khiến cả bờThiểm

Điện cũng rung lắc, bẳt đầu rạn nứt, tạo thành cái hố, vỡ vụn vĩnh viễn, cùng lúc đó, Trần Đức bị chìm ngập.

Ngay cả bầu trời đảo Khốn Long cũng bị sức mạnh khủng bố đó như muốn xé ra một cái động lớn.

Trong lúc trời long đất lở, hư không nơi mà Trần Đức đứng cũng phái tan vụn.

Trần Đức lập tức bị đánh bay, một luồng điện xuyên qua phòng ngự của anh, xuyên qua xương cốt, máu văng khắp nơi, dao động khủng bố trực tiếp đánh bay anh, trước ngực lõm xuống đầm đìa máu, nhuốm đỏ áo.

Nhưng từ đầu đến cuối Trần Đức không hành động, thậm chí… thậm chí còn nhắm mắt lại, trên đời không có ta không có vạn vật, suy diễn đại đạo, suy diễn võ kỹ mới.

Thần lực Bất Tử Điểu nhanh chóng vận hành, thương tích của anh liền hồi phục bảy tám phần trong chốc lát.

“Ầm!”

Trần Võ Si ra tay lần nữa, ngón tay điếm nhẹ, từng giọt máu tươi lăn xuống, mấy bóng hình đen

xuất hiện trên cạnh hắn, cùng thi triến võ kỹ.

Hắn hành động lần nữa, ánh sáng lan rộng, sấm chớp ầm ầm, vô số lôi ấn từ cái đục trong tay hư ảnh lôi thần đục xuống, lôi ấn này mới vừa được sinh ra, rơi xuống với tốc độ khủng bố, trực tiếp đánh lẻn đỉnh đầu Trần Đức.

“Ầm ầm ầm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK