Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tỏi…”, trong đôi mắt xinh đẹp của Ưng Thanh Vũ lóe lên vẻ sợ hãi và do dự.

“Thanh Vũ, đi với ông ta đi, không sao đâu, tin anh!”, Trần Đức nhìn Ưng Thanh Vũ, khóe môi cong lên nở một nụ cười dịu dàng.

Đúng vậy, Đoàn Sơn Nhạc quả thật rất kiêu ngạo, anh vô cùng gai mẳt ông ta.

Nhưng, nếu như lời Linh Lung thì đi theo Đoàn Sơn Nhạc, Ưng Thanh Vũ sẽ có khả năng đạt được cơ duyên lớn hơn nữa và bố sung đầy đú được thần thức của mình.

Thần thức không được đầy đủ thì với võ giả là một tai họa ngầm rất lớn. Giờ, có lẽ sẽ không lộ ra vấn đề gì, nhưng sau đó, có thể sẽ trờ thành điểm chết người!

Anh không muốn ưng Thanh Vũ có ngày đó.

Đi với Đoàn Sơn Nhạc chính là sự lựa chọn tốt nhất!

“Một thời gian nữa, anh sẽ đi Đại Thiên Thế Giới tìm em”, Trần Đức nói với vẻ hết sức chân thành, anh cũng không phải đang an ủi ưng Thanh Vũ, nếu muốn tiến tới một cảnh giới cao hơn, mạnh hơn thì tất nhiên phải đi Đại Thiên Thế Giới!

Huống chi, quê hương của Linh Lung cũng ở đó.

Anh từng nói sẽ đưa Linh Lung trở về.

“Được!”

Ưng Thanh Vũ đỏ mặt nói: “Tên khốn, lần sau gặp lại, em nhất định sẽ mạnh hơn anh. Đến lúc đó, sẽ không còn là anh bảo vệ em nữa, mà là em bảo vệ anh!”

Cô ta vừa nói vừa nhảy lên Bất Tử Điếu.

Bất Tử Điếu dài đến trăm mét, vổ hai cánh một cái, gió lốc nổi lẻn, cùng với đó là từng tiếng sấm đì đùng, rồi hoàn toàn biến mất khỏi không trung!

“Vèo..:

ông ta vừa đi, cả đất trời lập tức khôi phục ánh sáng, khí thế trói buộc, giam cầm mọi người cũng biến mất.

Mọi người như được tha tội chết!

Hai ba ngàn đệ tử và chấp pháp giả đều thở hổn hển, mặt mày trắng bệch hoặc đỏ lừ.

Dù ông ta đã rời khỏi nhưng nối sợ hãi kia vẫn quanh quẩn trong lòng bọn họ!

Song, họ lại càng kính nể và sùng bái Trần Đức

hơn!

Bởi vì khi đối mặt Đoàn Sơn Nhạc, cả Lưỡng Nghi Tông chỉ có tông chủ của họ là người có thế tự do hành động không bị ảnh hưởng chút nào!

Bất kế là lòng dũng cảm hay thực lực thì Trần Bát Hoang đã sớm bỏ xa bọn họ!

So với họ, sự hiểu biết của Trần Đức cũng nảy sinh cái mới khi Đoàn Sơn Nhạc xuất hiện!

Anh càng thêm khát vọng và mong mỏi đối với thực lực!

Trần Đức muốn mạnh lên!

Anh không muốn giống như hôm nay, gặp phải kẻ địch như Đoàn Sơn Nhạc lại chẳng hề có sức chống cự!

Xem ra, việc đi học viện Thánh Phong phái lên lịch trình rồi!

Người cảm thấy áp lực không chỉ riêng Trần Đức, mà sau sự rung động đến từ Đoàn Sơn Nhạc, mấy ngàn đệ tử của Lưỡng Nghi Tông cũng càng thêm khao khát đối với sức mạnh.

Nửa tháng kế tiếp, mỗi một đệ tử trong tông đều dốc sức tu luyện để mạnh lên!

Nửa tháng này, Trần Đức bỏ qua tu luyện, hằng ngày đều chỉ dạy trưởng lão, đệ tử, chấp sự. Song, anh cũng luyện ra rất nhiều đan dược có ích cho tu hành.

Thực lực tổng thể của Lưỡng Nghi Tỏng cũng lập tức không ngừng tăng lên trong nứa tháng này!

Trước đó, Lưỡng Nghi Tông chí là một thế lực áp chót trong hạng ba. Nhưng giờ, ít nhất có thể lọt vào top 3 trong các thế lực ấy!

Đương nhiên, thực lực tuyệt đối của Trần Đức cũng đã kéo thực lực tống thế của Lưỡng Nghi Tông lẽn vài cấp bậc!

Chỉ có điều, Lưỡng Nghi Tông rất bận nên không có đi tham gia xếp hạng, mà chỉ yên lặng trở nên mạnh, mạnh hơn, mạnh hơn nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK