Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Nguyên Vũ không muốn ra tay với người địa cầu, dù sao cũng chí là một đàn kiến mà thôi, ông ta rất khinh thường, nhưng bây giờ xem ra, vì để che giấu, ông ta phải bóp dùng đến con bài trong tay.

‘Trần Bát Hoang à Trần Bát Hoang, ban đầu bố của mày vì một người phụ nữ mà lựa chọn cái chết, không biết mày thì sẽ thế nào?”

Trần Nguyên Vũ ngước nhìn bầu trời, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng.

ở hải tộc, Trần Đức đã kế những chuyện liên quan đến anh với nhà họ Trần và Trần Nguyên Vũ cho Thiên Yêu Hoàng.

Sự việc đến hiện giờ, mối thù giữa anh và Trần Nguyên Vũ cũng không cần phải giữ bí mật, sớm muộn Thiên Yêu Hoàng cũng sẽ biết, hơn nữa, sau này đến nhà họ Trần, có khả năng anh vẫn phải dựa vào Thiên Yêu Hoàng.

“Nhà họ Trần ư, gia tộc này cũng có lịch sử lâu đời, bề ngoài là thế gia viễn cổ, thực chất còn xa xưa lâu đời hơn, chí là nhà họ Trần lúc đó không được thịnh vượng như ngày nay, căn cơ nhà họ Trần cực cực kỳ thâm sâu, vượt xa tưởng tượng của người bình thường”.

Lão Yêu Hoàng nói: “Cậu nhóc, phải tranh thủ mau chóng tăng thực lực, hiện giờ, e rằng đa số người nhà họ Trần còn chưa biết cậu có ấn ký thiên tâm, một khi bị người khác biết, có thế sẽ có nhiều người ra tay với cậu hơn, đến lúc đó, gặp phải một số lão quái vật, cảnh giới của cậu không ốn, chỉ có thế hưởng một phần thực lực rất ít của tôi, tôi cũng không bảo vệ được cậu”.

‘Tôi hiếu”.

Quen biết Linh Lung lâu như vậy, anh biết rõ, cho dù Lão Yêu Hoàng rất mạnh, nhưng nếu bản thân anh không đủ mạnh, cũng không hường được bao nhiêu thực lực.

Giống như một chiếc máy tính xem được các loại cơ mật, các loại tài liệu, muốn lấy tài liệu trong đó đi thì phái cần một thẻ nhớ dung lượng lớn.

Nếu không đủ dung lượng, cố tải xuống, không chí không có được nội dung gì, ngược lại còn trâng tay.

Mượn sức mạnh cúa Thiên Yêu Hoàng cũng theo nguyên tắc như vậy, nếu vượt qua sức chịu đựng, cố mượn, sẽ bị nổ cơ thể mà chết, không chỉ chết, mà còn liên lụy đến Thiên Yêu Hoàng.

Nói cho cùng, rèn sát vẳn phải dựa vào bản

thân!

Nếu không, tất cả đều là giả.

“Đi thôi, ra ngoài và chào hỏi ba ông già đó”.

Thiên Yêu Hoàng nói: “Sống ở đây mấy vạn năm, cũng nên ra ngoài hoạt động gân cốt rồi”.

Đi ra khỏi sơn động.

Cơ Vô Thượng, Cơ Vô Hải, Cơ Vô Không đều có mặt. Cơ Vô Thượng vẫn luôn đợi ngoài cửa, còn hai người Cơ Vô Hải, Cơ Vô Không cũng đã đợi ở đây hơn nửa tháng.

Nhìn thấy Trần Đức đi ra, ba người Cơ Vô Thượng liền ngẩn người.

Một tháng trôi qua, bọn họ có thế phát hiện rõ ràng, Trần Đức mạnh hơn khá nhiều so với một tháng trước.

Cơ Vô Thượng lên nghênh đón đầu tiên, mang theo kỳ vọng nói: “Cậu Trần, thế nào rồi? Phá được phong ấn của hồn tố chưa?”

Tuy bọn họ không hiếu tại sao hồn tổ nhất định muốn đế Trần Đức phá phong ấn, nhưng bất luận là nguyên nhân gì, hồn tổ đã nói, chỉ cần phá được phong ấn thì sẽ giúp họ tăng thực lực.

Cho nên trong lòng ba người rất căng thẳng, rất mong đợi, nhìn chằm chằm Trần Đức, lòng bàn tay toát mồ hôi.

Hơn một vạn năm rồi, đã hơn một vạn năm kế từ lần đột phá trước, hơn một vạn năm nay, ba người lúc nào cũng nghĩ đến đột phá.

Thấy đã đến giới hạn của cảnh giới Khai Thiên, ba ông lão bọn họ sáp phải về với trời đất, nếu còn không đột phá, thì phải cưỡi hạc về trời rồi!

Người duy nhất có thế khiến bọn họ đột phá chính là hồn tổ!

Đáng tiếc, hồn tổ ở trong hải tộc bọn họ mấy vạn năm rồi, mấy vạn năm nay, ngoại trừ thỉnh thoảng tâm trạng tốt thì truyền cho họ mấy câu, vốn không quan tâm bọn họ.

Nhưng bọn họ lại không thể không coi hồn tổ là lão tố tông, hầu hạ như hầu bố, không vì gì khác, thứ nhất đó là di nguyện của tiên tổ, ba người không dám không tuân theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK