Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Không vừa dứt lời, một luồng hào quang đáng sợ từ trong cơ thể hắn ta phun ra, áo choàng tung bay gợn sóng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hoa Linh Vy.

“Mười nhịp thở?”

Khóe môi đỏ mọng của Hoa Linh Vy nhếch lên, cô ta chế nhạo, giọng nól bình tĩnh: “Tôi không cần mười nhịp thở, hiện tại có thể trả lời anh ngay, anh, vĩnh viển không thể nào làm người đàn ông của Hoa Linh Vy này, vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội.

Ngoài ra…trong lòng tôi, thứ rác rưởi mà anh nói so với anh cao gấp trăm, gấp ngàn, gấp vạn lần!”

“Anh, Lăng Không, không bao giờ có thể so sánh với anh ấy!”

Lăng Không đã bị bức đến cực hạn, tâm trạng vốn đang ủ rũ buồn bã, vậy mà bây giờ Hoa Linh Vy lại không nế mặt chút nào, trực tiếp bộc bạch tất cả suy nghĩ từ tận đáy lòng.

“Đồ đàn bà ngu ngốc, chết đi!”

Hoa Linh Vy vừa nói xong, Lăng Không liền động thủ!

Sát khí đằng đằng khiến không khí xung quanh gợn sóng, sức mạnh của Địa Tôn tầng sáu bộc phát, một quyền giáng về phía Hoa Linh Vy.

“Đụp!”

Quyền phong vụt qua, không gian run lên, tiếng rít gào như xé nát không khí, cú đấm này quá mạnh, ít nhất dùng bốn năm ngàn sức mạnh Long Tượng!

Hoa Linh Vy đã dự liệu được, nhưng khi đối mặt với cú đẩm này, cô ta vẫn bị thương, một phần sức lực đổ xuống trên người cô ta, thản thể thanh tú lùi lại như một cánh bướm, liên tục lùi về sau một trăm bước mới dừng lại được.

“Phụt!”

Một ngụm máu phun ra, lục phủ ngũ tạng của Hoa Linh Vy đau đớn dữ dội, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt trâng bệch không còn chút máu.

“Vẫn chưa chết?”, đôi mât của Lăng Không nheo lại, cỏ chút kinh ngạc, hắn ta không ngờ Hoa Linh Vy lại có thể chống đỡ được một quyền của

mình.

Đáng tiếc!

Người phụ nữ tài giỏi như vậy lại không thuộc về hắn ta!

Lăng Không lại một lần nữa động thủ, thân thế nhanh chóng chuyển động lao về phía Hoa Linh Vy.

Chỉ là!

Lần này, một bóng người đã chặn hắn ta lại!

Đó là Lục Âm Dương, ông ta thấp giọng mắng: “Lăng Không, cuộc sát hạch còn chưa kết thúc, cậu đã vội vàng ra tay, là muốn giẫm đạp quy tắc của Thiên Thông Các này sao!”

Giọng nói của Lục Âm Dương không cao lắm, nhưng khi ông ta lẽn tiếng, khí thế hung hãn và sát khí dữ dội trong nháy mắt liền dừng lại!

Không có chút gì gọi là trì hoãn!

Bởi vì, khi đối mặt với Lục Âm Dương, hắn ta cảm giác có một loại vô lực!

Đứng trước mặt ông lão này, hắn ta giống như một con thỏ, một con thỏ đợi bị làm thịt, không có chút sức công kích nào!

Quá mức đáng sợ!

Lăng Không chưa bao giờ cảm nhận được loại khí thế này, đối phương không làm gì cả, chỉ khiến trách hắn ta một câu mà thôi!

“Thành…thành chủ.. ”, Lăng Không bất giác lùi lại hai bước, sát khí biến mất, vừa hèn vừa sợ nói: ‘Thành chủ, tôi không cố ý, chí là…chí là tôi không thể khống chế được bản thân, xin…xin thành chủ tha tội!”

“Hừ, quy tắc của Thông Thiên Các không phải ai cũng có thế xem nhẹ!”, lời nói của Lục Âm Dương cỏ vẻ hơi lạnh lùng: “Lăng Không, đáng tội gì đây!”

Lăng Không rùng mình, kinh hãi, cơ thế hắn ta hoàn toàn cứng đờ, không thể tự chủ được!

Lục Thiếu Dương đã khóa chặt hắn ta, xung quanh hắn ta dường như có một bức tường khí vô hình, không thể lùi về phía sau chứ đừng nói là tiến lên trước!

Ngay cả hô hấp cũng trở nên vô cùng khó khăn!

Da đầu tê dại, mồ hôi lạnh thi nhau túa ra khắp người, Lục Âm Dương thực sự là quá mức đáng sợ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK