Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hán ta mượn thế lực của gia tộc, tìm được tộc trướng của Hái tộc, dùng mọi thú đoạn đế trớ thành người đàn ông của Cơ Tuyết.

Thế nhưng…____________________________________

Hân ta không muốn cưới Cơ Tuyết, mà chỉ muốn cô ta làm của hồi môn, là của hồi môn cúa Huệ Nhược Vân!

Huệ Nhược Vân là ai? Lẽ ra cô ta chỉ là một nhánh nhỏ ớ rất xa mà thôi, từng là người hầu của Cơ Tuyết.

Nhưng bây giờ thân phận lại đảo ngược.

Một bước lên mảy, chim sẻ biến thành phượng hoàng.

Đoàn Phong Trần muốn Cơ Tuyết biết, kẻ mà hắn ta muốn có thì nhất định phải có cho bâng được. Song, hần ta cũng muốn Cơ Tuyết hối hận, cầu xin mình!

Thế nhưng, từ lúc đó Cơ Tuyết vẫn không hề muốn gặp mặt hân ta.

Nếu không phải bố cô ta trúng độc nặng, chỉ có nhà họ Đoàn mới giái được thì e là Cơ Tuyết đã tự sát rồi, lại càng không theo hắn ta đến đảo Khốn Long.

Dù vậy, đến tận lúc này, hắn ta vân chưa thế chạm được dù chỉ là tay Cơ Tuyết!

Từ khi Đoàn Phong Trần đến, đám đông không còn người nào xuất hiện.

Cá vực Thiếm Điện lặng ngắt như tờ.

Vô số tu sĩ nhìn thấy cánh tượng đó thì đều sợ ngây người.

Đó là nhà họ Trần sao?

Một câu nói, hội tụ mười mấy cao thủ đứng

đầu!

Đội hình đó, dõi mắt khắp đáo Khốn Long này, ai có thể địch nổi?

Ngẫm lại thì thấy cũng bình thường, nhà họ Trần vốn là thế gia viên cổ, vô số người muốn nịnh bợ, mà Trần Tử Phi lại là người mạnh nhất trên hòn đáo này, hắn ta tung cành ô liu, chắc chắn sẽ có rất

nhiều người đứng ra giúp đỡ!

Trên thực tế, người muốn hỗ trợ Trần Tử Phi không chĩ có mười sáu người, mà mười vạn người trên đảo Khốn Long thì ít nhất có năm sáu, thậm chí là bảy vạn người muốn lên.

Đáng tiếc, bọn họ không đủ tư cách!

‘Thích Thiện, Lý Thiên Cương, Khổng Lâm Sinh, tôi hỏi lại các người một lần nữa, có muốn làm kẻ thù của tôi không?”

Ánh mât Trần Tử Phi đầy kiêu ngạo, đứng ngay giữa đội hình, giọng nói lạnh lẽo đến tận cùng.

Hắn ta vừa hói xong.

Thì Lý Thiên Cương, Khống Lâm Sinh, Thích Thiện đều im lặng!

Vốn ba người họ chặn một mình Trần Tử Phi thôi cũng đã có chút khó khăn rồi, bây giờ lại có thêm mười mấy người, vậy thì làm sao chơi được?

“A Di Đà Phật”.

Thích Thiện niệm Phật pháp, đầu tiên là thu hồi chuông đồng, chuyến sang nói với Trần Đức: “Thí chủ, thật lòng xin lồi, bần tăng không thể ngăn cản”.

Lý Thiên Cương và Khổng Lâm Sinh cũng lùi lại!

Chẳng nói một lời nào, động tác đã chứng minh tất cả.

Đúng vậy, hai người bọn họ muốn kết thiện duyên với Trần Đức, nhưng điều kiện tiên quyết vẫn lả giữ vững thực lực cùng với mạng của bản thân!

Bấy giờ, bên cạnh Trần Tử Phi là mười sáu cao thủ, cộng thêm hắn ta, bọn họ lấy gì đế giúp bây giờ?

Lấy mạng ra giúp hả?

Dù Trần Bát Hoang rất mạnh, biếu hiện yêu nghiệt, tương lai đáng mong chờ, nhưng đó là tương lai chứ không phải hiện tại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK