Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không có, không thể không nói vận may của tên nhóc nhà anh đúng là không tồi, khá là trái với trời đó, sau khi tiến vào sẽ thu được một món lợi, một món lợi rất lớn!”, con ngươi Linh Lung sáng rực dị thường: “Tháp linh thú có tổng cộng 1.000 tầng, tầng thứ 999 này mới chính là bài đánh giá thực sự, mà anh….đã thông qua rồi!”

“Bài đánh giá chân chính?”, Trần Đức khó hiểu: “Có ý gì?”

“Một lúc nữa anh sẽ biết!”, Linh Lung cười ha ha thừa nước đục thả câu.

Bên ngoài, mọi người nhìn thấy Trần Bát Hoang đứng bất động tường rằng thể lực của anh đã chống đỡ hết nổi, không có cách nào vượt qua bước cuối cùng kia, những tiếng động viên càng lúc càng lớn, giống như bão táp cấp mười vậy!

“Trần Bát Hoang, xông vào đi!”

“Đừng từ bỏ!”

“Trần Bát Hoang, phải leo lên tới đỉnh đó!”

“Trần Bát Hoang!” “Lên đính!”

“Trần Bát Hoang!”

“Lên đỉnh!”

100.000 tu sĩ lại chơi trò hiệu ứng đô-mi- nô với khí thế hào hùng, giống như từng trận sấm rền ầm ầm không dứt.

Khuôn mặt già nua vốn âm trầm của Lục Âm Dương càng thêm u ám, chỉ hận không thể vung tới một bạt tai khiến những người này câm miệng lại, nhưng ông ta thực sự không dám làm như vậy, cũng không thế đứng ra nói ra bí mật này mà chỉ có thế dồn dập thúc giục Trần Đức, khuyên anh rời khỏi tháp linh thú:

“Trần Bát Hoang à nếu như cậu chết rồi thì lần khảo hạch này còn có ý nghĩa gì đây?”

‘Đừng hành động theo cám tính mà!”

II

Trần Đức mặc kệ ông ta, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng trăm nghìn người, cuối cùng anh cũng nhấc chân nhảy về phía hố đen, vào khoảnh khắc đó anh cũng giống như những tia sáng vàng trước kia bị hố đen sâu thẳm hút vào trong!

Sau đó, ánh sáng vàng hoàn toàn biến mất!

Tâng thứ 999 lại lần nữa khôi phục sự tối tăm cùng tĩnh lặng!

Trần Bát Hoang, leo lên tới đỉnh!

Khi Trần Bát Hoang đặt chân vào, ánh mắt của mọi người gần như cùng lúc đều hướng về màn hình lớn cuối cùng vẫn chưa được thắp sáng kia, nó vần không khởi động, vẫn là sắc đen lụi tàn…

“Chuyện gì xáy ra vậy?”

“Tại sao lại không sáng? Hình ảnh của tầng thứ

1.000 đâu?”

“Chấp pháp giá à, các người mau kiếm tra xem chuyện gì đang xảy ra đi!”

Ngay lập tức, khán giả liền nóng lòng không ỵẽn, ngay cả những kẻ lão luyện của các thế lực hạng ba kia của Vân Tiêu giới cũng cau mày nghi hoặc.

Theo lý mà nói thành Thông Thiên sẽ không phạm phải loại sai sót cấp thấp này!

Lục Âm Dương cứng họng, tầng thứ 1.000 căn bán không tồn tại!

Màn hình đó chỉ là một vật trang trí mà thôi!

Biếu tượng đại diện cho việc có một nghìn tầng.

Trên thực tế đến cả những cường giả kia cũng chưa từng đi qua cái gọi lè tầng thứ 1.000, vậy làm sao có thể có hình ảnh truyền tới màn hình?

“Đi, đl ra nói với những người ngoài đó rằng thiết bị màn hình có vấn đề do đó sẽ không thể trình chiếu được nữa, ai không bằng lòng xem tiếp có thế lập tức rời khỏi”.

Lục Âm Dương tỏ ra khó chịu rồi ngang ngạnh nói với một chấp pháp giả.

Một trăm ngàn tu sĩ có được câu trả lời, tuy bất mãn, nhưng cũng không có cách nào, sát hạch do Thông Thiên Các tố chức, cuối cùng quyền giải thích nằm trong tay bọn họ, ai dám lỗ mãng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK