Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao.

Nó thật sự quá quá quá quá quá quá bình thường rồi!

Còn bình thường hơn cả loại đan dược bình thường nhất gấp trăm lần!

Thậm chí, hình dạng, mùi hương, còn thua xa số đan dược luyện chế thất bại kia.

Nhìn qua, ai mà ngờ được nó lại là Thái Thanh Thần Đan?

Còn nữa.

Tuy Thái Thanh Thần Đan là đan dược địa giai nhưng tác dụng chủ yếu của nó là nhẵm vào thần hồn!

So với đan dược thiên giai cấp thấp thì nỏ còn quý báu hơn gấp mười lần!

Cả hoàng thành Vô Cương này, e là chỉ mình Phó Vĩnh Sinh, nhưng chưa chắc ông ta đẫ luyện ra được đan dược như thế!

“Hừ!”

Phó Vĩnh Sinh lại hừ lạnh, lửa giận bập bùng, như một con sư tử rít gào:

“Nếu không phái Thái Thanh Thần Đan có mùi hương quái dị, đúng lúc được tôi phát hiện ra thì nó đã bị ỏng cho là rác ném đi rồi, Lư Minh Nguyệt, ông đáng tội gì!”

“Tôi…”

Đầu Lư Minh Nguyệt cứ ông ông lên, quả thật không thế tin nối lời Phó Vĩnh Sinh vừa nói!

Thái Thanh Thần Đan?

Thái Thanh Thần Đan?

Không thế nào, không thế nào!

“Môn chủ, nó tuyệt đối không thể là Thái Thanh Thần Đan được, luyện đan sư kia, cậu ta… Cậu ta còn rất trẻ, chí có hai mươi mấy tuối, hơn nữa, chí dùng một ngày một đêm, sao có thể luyện ra Thái Thanh Thần Đan được?”

Lư Minh Nguyệt sợ hãi, dù đến tận lúc này, ông ta vẫn cho rằng Phó Vĩnh Sinh đã đoán sai rồi.

Một thanh niên mới hai mươi mấy tuổi, thú đoạn luyện đan đã sánh ngang với Phó Vĩnh Sinh, sao lại như thế được?

“Lư Minh Nguyệt, tôi dùng hơn hai canh giờ để

cân nhắc, ông nghĩ tôi có xác định sai được không?”

Hai mắt Phó Vĩnh Sinh tóe lửa: “ông có biết không, hoàng cung đang tìm người có thế chữa được vết thương thần hồn!”

‘Thái Thanh Thần Đan này có tác dụng rất lớn với vua cúa chúng ta, ông lại đế cho một người như thế đi mất?”

Lư Minh Nguyệt ngã gục xuống đất, lạnh run, không dám nói tiếp.

Hai canh giờ.

Phó Vĩnh Sinh dùng hai canh giờ để xem xét, sức mạnh và độ tin cậy là không thế nghi ngờ!

“Môn chủ…”, lúc này, Diệp Lẻ Cuồng đứng dậy: “Có thể cho tôi mượn đan dược quan sát một chút được không?”

“Hừ, tự ông xem đi!”

Phó Vĩnh Sinh không thế trưng ra sắc mặt hiền lành, tuần này do Diệp Lề Cuồng trực Đan Môn, lại để cho một cao thủ luyện đan nhưthế chạy mất, ông ta cũng không thể chối bỏ trách nhiệm.

Diệp Lễ Cuồng nhận lấy đan dược, cùng Lý Ngạn Long quan sát thật tỉ mỉ, cân nhắc, dùng linh

lực dò xét!

Sau khoáng trăm phút.

Hai người liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khiếp sợ dày đặc trong mẳt nhau.

Không sai.

Đó.

Chính là Thái Thanh Thần Đan!

Tuy rằng Thái Thanh Thần Đan này cũng không được hoàn hảo lắm.

Nhưng.

Theo lời Lư Minh Nguyệt, thí sinh đó chỉ dùng đúng một ngày một đêm!

Nên biết rằng, dù có là đan dược huyền giai cao cấp của bọn họ cũng phải luyện ít nhất ba ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK