Nói đến đây, Thiên Yêu Hoàng lại truyền âm.
“Còn về tộc Kỳ Lân, đều là con cháu của tôi, đương nhiên trợ giúp tổ tông nhà mình là chuyện quá bình thường”.
“Đây chính là con át chủ bài của tôi, à không… nói chính xác hơn, cậu Trần, đây là con át chủ bài của cậu, là hậu thuẫn trung thành, kiên định của cậu!”
Còn Linh Lung, ngay từ ban đầu cô ta đã đi theo bọn họ.
Nhưng từ đầu đến cuối cô ta không xuất hiện, dùng trận văn để ấn náu trong hư không.
Tại sao cô ta không xuất hiện?
Bởi vì Linh Lung biết quá rõ, với tính cách và cơ duyên của Trần Bát Hoang, chỉ hơi không cẩn thận sẽ gây ra đại loạn, một khi cô ta và Thiên Yêu Hoàng cũng ra, thì chẳng khác nào tất cả thực lực đều bị lộ, cuối cùng, sau khi bàn bạc xong, Thiên Yêu Hoàng sẽ ra mặt gặp Trần Đức, còn cô ta, thì âm thầm bảo vệ.
Đến nhà họ Trần, Linh Lung cũng vẫn ầm thầm bày trận, đồng thời liên lạc với các bên.
Đương nhiên, cô ta sớm đã bày ra rất nhiều trận văn.
Là hậu duệ của trận tộc, đương nhiên trận pháp của cô ta là trận pháp đỉnh cao nhất trong thiên hạ, trong đó, trận pháp bao trùm tất cả mọi người là trận pháp thần cấp, tuy không toàn vẹn, có chút thiếu sót, nhưng cũng tỏa ra khí tức của thần khiến người ta sợ hãi.
“Những năm nay, mọi người vất vả rồi”, Trần Đức nói với Thiên Yêu Hoàng, và cũng truyền âm với Linh Lung.
“Trần Bát Hoang, thì ra là mày!”
Lúc này, sắc mặt của Trần Hùng đã rất âm trầm nhìn Trần Đức, trước đó, dù thế nào ông ta cũng không ngờ thiếu niên trước mặt lại… lại là Trần Đức đã biến mất mười một năm.
Nhìn những bóng hình không ngừng xuất hiện trong truyền tống trận đó, Trần Hùng cũng hơi lo sợ!
Những người này hợp lực, e rằng hôm nay nhà họ Trần ông ta sẽ khó thoát khỏi kiếp nạn!
Nhưng Trần Hùng cũng khá quyết đoán.
Chuyện đã đến nước này thì không còn đường để rút, đôi mắt ông ta lóe lên tia hung ác, trực tiếp xông đến Trần Đức và Thiên Yêu Hoàng: “Trần Bát Hoang, hôm nay, Trần Hùng tao phải chém mày, báo thù cho các cường giả nhà họ Trần đã qua đời!”
“Chém tôi?”
Trần Đức tỏ vẻ mặt bình tĩnh: “Vậy… thì phải xem ông có bản lĩnh đó không đã!”
“Giết!”
Lão Yêu Hoàng tức giận hét lên một tiếng.
Lập tức, tất cả mọi người đều ra tay.
Được hỗ trợ bởi trận pháp của Linh Lung, tất cả cùng nổ ra một màn chém giết tanh máu.
‘Giết!’
“Không chết không thôi!”
“Dám động đến thần uy Hoang Thiên Vương, giết sạch!”
Từng tiếng hô quát chấn hãi vang khắp trời đất, trong vòng bán kính vạn vạn kilomet, sấm chớp ầm ầm, trời rung đất chuyến, mùi máu tanh ngập tràn, có thể thấy bằng mắt thường, giữa vùng trời này, ngoại trừ chém giết thì là chém giết, từng mạng người không ngừng ngã xuống, chết như ngả rạ.
Máu tanh và tương huyết, hợp lại thành sông, dấy lên từng trận sóng màu máu cao ngất ngưởng.
Nhà họ Trần đón tai họa!
Đối diện với các trận pháp của Linh Lung đã bày sẵn từ lâu, lại thêm mấy tộc lớn như Hiên Viên, tộc Kỳ Lân, tộc Hồ, tộc Tu La, còn có nhà họ Cơ ở Tây Hải, tình hình cuộc chiến dường như nghiêng về một bên, bí cảnh nhà họ Trần chẳng mấy chốc hóa thành đống đố nát.
Hôm nay, cả Trung Nguyên Châu, tiếng hô giết vang trời!
Rất nhiều người đều nhìn về hướng chiến trường, muốn quan sát trận chiến.
Bất lực, đến cảnh địa như này, bọn họ cũng không nhìn rõ được gì.
Phóng mắt nhìn qua, chỉ có tiếng sấm chớp ầm ‘âm, đại đạo vờn quanh, chỉ có máu tươi tràn ngập, tử khí quấn quanh, hỗn loạn giống như bên rìa địa ngục!
Vù!
n
Trên không trung cao nhất chiến trường, đó là chiến trường giữa Trần Hùng và Thiên Yêu Hoàng với Trần Đức, Trần Hùng cầm một thanh trường kiếm, bên dưới đã thất bại rõ ràng, ông ta không thể rút lui, dốc hết toàn lực xông giết, bất luận kết quả thế nào, ông ta cũng phải giết Trần Bát Hoang và Thiên Yêu Hoàng, ông ta phải thắng thì nhà họ Trần mới có cơ hội chuyển mình!
Một đường kiếm chém ngang bầu trời, diệt trừ đại đạo, ông ta mang theo sát khí giao chiến với Trần Đức và Thiên Yêu Hoàng.
“Lão già, đối thủ của ông, còn có tôi nữa đấy!”, bỗng nhiên, một bóng hình xinh đẹp từ xa đi đến, là Linh Lung, cô ta khoác lên mình từng trận văn lấp lánh, thúc động trận pháp của thần, lao về phía Trần Hùng.
“Còn có tôi nữa!”
Ngoài ra, Hiên Viên Trường Không, tộc trướng tộc Hiên Viên cũng đến, tuy ông ta đã già, nhưng có sức chiến đấu vô song, cây trượng trong tay hóa thành giao long, mang theo sức mạnh đáng sợ vô tận xông về phía trước.
“Ha ha, giết chết lão ta đi!”, Lão Yêu Hoàng lẩm bẩm, toàn thân phát ra hào quang, tức giận hét lên, thần hồn đáng sợ dao động dập dờn khắp bốn phương.
Trần Đức lấy điện Trấn Thần ra, tấn công điên cuồng xuống phía dưới, phía sau Tự Tại Thần Ma Thân hiện lên, từ trong hư không vô tận cầm một luồng điện quang thô to hơn cây cổ thụ gấp trăm lần, quật về phía trước.