Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt,

Đôi mắt vượt qua núi sông vạn dặm, trực tiếp nhìn Âu Dã Tư Linh, thấy cái bụng đang giương cao của cô, ông ta lập tức bật cười: “Khí tức của Trần Bát Hoang? Vận khí cũng thật tốt, không ngờ còn giữ lại một tiếu tạp chủng ở đây, cũng được, một chướng này lấy mày làm trung tâm”.

Trần Ai ở trong kẽ hở hư không, đôi mắt lấp lánh rực rỡ, rõ ràng đã nhìn thấy Ầu Dã Tư Linh đang đứng im lặng trong Lưỡng Nghi Tông.

Đồng thời có chút bất ngờ, khóe miệng Trần Ai lập tức nhếch lên cười nhạt: “Trần Bát Hoang, nhất định mày nhìn thấy cảnh này đúng không, ha ha, người đó… chắc hẳn là người phụ nữ của mày? Nào, bổn tôn sẽ cho mày nhìn tận mẳt, nhìn người phụ nữ và con của mày hóa thành tro bụi và chết oan uống thế nào”.

Bàn tay Trần Ai đã trữ lực xong.

Lời vừa dứt,

Không có bất kỳ do dự!

Một chưởng giáng xuống!

“Đùng đoàng!!”

Trong nháy mắt,

Bầu trời Vân Tiêu Giới sụp đố!

Toàn bộ bầu trời lúc này gần như không thế nào chịu nối sức mạnh khổng lồ kia, từng đường quy luật tan vỡ, từng đám mây nổ tung, vốn đang là ban ngày, lúc này màn đêm hoàn toàn bao phủ, sấm chớp rủ xuống, đánh nát núi non trùng điệp, quy luật đốt cháy khiến bầu trời bắt đầu sụp đổ nhanh chóng, toàn bộ không gian đều tan nát vỡ vụn.

Đối mặt với sức mạnh khiếp sợ như vậy,

Toàn bộ Vân Tiêu Giới, Không ai có thể ngăn cản!

Đúng vậy,

Bọn họ chỉ có thể nhìn, quỳ trên đất, mặc dù xảy ra tai nạn bất ngờ khiến nội tâm họ vô cùng hoảng sợ và kinh khiếp, nhưng bọn họ lại khỏng còn cách nào khác,

Mà đây mới chỉ là uy lực còn lại!

Một chưởng kia làm trung tâm, sức mạnh cực đoan nhất chạy thẳng về phía Âu Dã Tư Linh và Lưỡng Nghi Tông.

Rõ ràng có thế thấy,

Cách nhau mấy trăm ngàn dặm, toàn bộ Lưỡng Nghỉ Tỏng lúc này điên cuồng lắc lư, nhà cửa, núi cao, thôn xóm trong tông đã đổ sập.

Cậu của Trần Đức là Đệ Ngũ Hiên, mẹ của anh là Đệ Ngũ Vân Yên, cùng với những người phụ nữ của anh là Diêu Mộng Vũ, Ẩn An Sương, Hoa Linh Vi đều ở bên trong Lưỡng Nghi Tông, lúc này từng người giống như cõng núi lớn, sắc mặt tái nhợt, cảm nhận sức mạnh hủy diệt kia đến ngày càng gần, bọn họ tràn đầy tuyệt vọng.

“Bát Hoang, mẹ chỉ sợ không còn gặp lại con nữa”, Đệ Ngũ Vân Yên nước mắt lăn dài, thời gian bà và Trần Đức gặp nhau von không nhiều, hỏm nay cảm nhận luồng sức mạnh khủng khiếp chưa từng thấy kia, bà rất rõ, lần này e rằng khó thoát khỏi tai kiếp.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao tai nạn đột nhiên giáng xuống”, Đệ Ngũ Hiên không hiểu.

Không chỉ ông ta, trên thực tế tất cả võ giả của Vân Tiêu Giới đều không hiếu.

Đám người Cố Lục Đạo và Đế Long thân là cường giả biết có người ra tay, mà 99% số người cho rẵng chỉ là đại đạo tan vỡ, thiên tai giáng xuống.

Không thế nghi ngờ,

Nếu như lần này Vân Tiêu Giới còn có người có thế sống sót, tai họa lần này sẽ được ghi vào trong sử sách, có lẽ sau vạn năm sẽ trớ thành bí ấn không lời giải.

Trong vài cái hít thớ,

Năng lượng khủng khiếp ngày càng gần, rất nhiều kiến trúc và núi lớn ờ Lưỡng Nghỉ Tông lúc này đã hóa thành bụi, sông hồ bốc hơi, trở nên khô cằn.

“Tạm biệt, thế giới này…”, môi đỏ mọng của Ẩn An Sương khẽ mở, cả đời này của cõ ta cũng xem như là xuất sắc, đầu tiên là thánh nữ của Tiêu Lỏi Môn, sau khi may mắn quen biết Trần Đức, nhận được tán thường của hoàng triều Vô Cương, lại trờ thành thiên kiêu thế hệ trẻ Vân Tiêu Giới, cô ta đã sống không uổng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK