Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đó chính là Tần Ninh.

Quanh người Tần Ninh được bao phủ bởi một ngọn lửa nóng rực, còn có một cái đỉnh lơ lửng trên đầu.

Lúc đó.

Tần Ninh nhìn Thiên Ngô Cổ Công, nói: “Buông nó ra đi!”

Cơ thể khổng lồ của Thiên Ngô Cổ Công nhả ra.

Thân hình thô to uốn lượn mềm mại của Sa La Mạn Xà Cổ với cái đầu dẹp lép to bự của nó ngóc lên, nhìn Tần Ninh chằm chằm.

“Không phục à?”

Tần Ninh nói: “Mạng còn bị ta bóp tới bóp lui rồi, không phục cũng vô dụng”.

Hai con cổ trùng to lớn trăm trượng đều ngơ ngác nhìn Tần Ninh, không biết chúng đang nghĩ gì trong đầu nữa.

“Tần công tử đã khống chế hai con quái vật này rồi ư?”

Bọn Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần lại gần.

“Hóa ra Tần công tử còn tinh thông cổ thuật!”

Dịch Tinh Thần kinh ngạc nói: “Cổ thuật là một lĩnh vực rất hiếm gặp, còn có ít người tu luyện nữa”.

Tần Ninh đáp lời: “U Cổ tộc khác với các cổ thuật sư trong Tiên Giới”.

Lúc này, vị Huyền Tiên đỉnh phong đứng sau Phạm Văn Ngang thì thầm: “Nếu đã có khả năng khống chế chúng thì sao lúc trước nhìn chúng ta liều chết xông lên, chết nhiều người rồi mới ra tay chứ...”, “Phạm Tĩnh, câm miệng!”

Phạm Văn Ngang quát to, nhìn về phía Tần Ninh, rồi chắp tay nói: “Tần công tử, thất lễ rồi”.

Tần Ninh liếc mắt nhìn Phạm Tĩnh rồi từ tốn giải thích: “Ban đầu chưa ra tay là không biết con cổ trùng này ra sao, nếu cứ lao lên thử thì lỡ ta chết, ngươi đền mạng cho ta à?”

“Ngươi tưởng là ta chui vào trong bụng hai con cổ trùng này rồi ra ngoài là hai chúng nó nghe lệnh của ta đơn giản lắm à?”

Phạm Tĩnh há miệng, không biết nên nói gì.

Tần Ninh cũng không thèm để ý tới hắn ta.

Hắn bước lên, thấy cánh cửa sắt dẫn tới tầng thứ năm, nói: “Vân Tử Diệp, ngươi không thoát được đâu!”

Ngay sau đó.

Thiên Ngô Cổ Công đá văng cửa sắt.

Trong tầng thứ năm.

Khi sáu người bọn họ và hai con cổ trùng bước vào, trong tầng thứ năm rộng lớn truyền tới tiếng rung chấn ầm ầm.

Một tiếng nổ vang vọng.

Luồng dư chấn khủng khiếp cuồn cuộn lan ra, trung tâm tầng thứ năm có một ngọn núi nhỏ đang sừng sững đứng đó.

Ngay khi bọn họ xuất hiện ở đây, ngọn núi nhỏ kia mở mắt, vầng sáng xám xịt quanh nó tỏa ra.

Nhìn kỹ thì thấy đó hình như là một con gấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK