Đứng giữa thiên địa, được bao nhiêu cặp mắt đổ dồn vào, Thần Tinh Dịch nhìn về phía hai người Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên.
"Sư tôn ơi, tiên kiếp của con tới rồi!"
Thần Tinh Dịch nở nụ cười sảng khoái: "Cuối cùng con cũng có thể phi thăng thành tiên, ngủ với tiên nữ được rồi!"
"Coi ngươi kìa!"
Tần Ninh nghiêm túc nói: "Tiên kiếp của Tuyết Nhi có đến một trăm mười tám tia chớp, ngươi có thể chống đỡ được bao nhiêu tia hoàn toàn phụ thuộc vào vận may của chính ngươi!"
"Sư tôn đừng lo".
Thần Tinh Dịch nở nụ cười sảng khoái: "Đệ tử đã âm thầm chuẩn bị kỹ càng rồi ạ".
Một vạn năm qua, Thần Tinh Dịch không phải ngủ hết tất cả mỹ nữ trên khắp Trung Tam Thiên mà là rèn luyện thể chất của mình.
Thần thể Huyền Hoàng! Dù sao cũng không thể để người ta khinh thường hắn ta được! Ầm... Một đạo tiên kiếp giáng xuống thật nhanh.
Thần Tinh Dịch không hề nao núng, mạnh mẽ đương đầu với nó.
Hoàn toàn hông thấy bất kỳ dao động sức mạnh nào ở bên ngoài cơ thể hắn ta, Thần Tinh Dịch chỉ đơn thuần lấy thể xác của mình để chống lại tiên kiếp.
Ầm... Ầm ầm... Mà ngay sau đó, đạo tiên kiếp thứ hai và thứ ba giáng xuống cùng một lúc.
Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch vẫn đương đầu bằng chính thân xác của mình mà không hề vận chuyển sức mạnh trong cơ thể để ngăn cản tiên kiếp.
Chốc lát sau, hết đạo tiên kiếp này đến đạo tiên kiếp khác rơi xuống, sức mạnh khủng khiếp không ngừng tụ tập, tàn phá khắp nơi.
Tiên kiếp thứ tư, thứ năm, thứ sáu... Từng đạo tiên kiếp dồn dập giáng xuống, tỏa ra áp lực đáng sợ cuốn lấy người Thần Tinh Dịch.
Tiên kiếp chính là thử thách mà thiên địa dành cho võ giả.
Nếu như không thể thông qua thử thách thì thân không còn, đạo hành cũng tiêu tan, cát bụi trở về cát bụi, trở về với đất mẹ.
Đợt đón một trăm mười tám đạo tiên kiếp của Chiêm Ngưng Tuyết có thể nói là vạn năm có một.
Mà Thần Tinh Dịch sẽ có bao nhiêu đạo tiên kiếp, chịu đựng được bao nhiêu đạo tiên kiếp thì không ai biết được.
Tiếng nổ khủng khiếp giáng xuống không ngừng.
Tuy nhiên, sau những đợt tiên kiếp gieo rắc, mọi người cũng chính thức cảm nhận được thân thể của Thần Tinh Dịch rắn chắc nhường nào.
Từng đạo tiên kiếp đập vào người, vậy mà Thần Tinh Dịch vẫn luôn ngăn cản bằng thân thể hắn ta chứ không triển khai bất kỳ phòng ngự hay tấn công nào.
Trong chớp mắt, đã ba mươi sáu đạo tiên kiếp kéo đến! Có điều trước mắt tiên kiếp vẫn chưa có ý định dừng.
Bành... Từng đạo tiên kiếp tiếp tục nện xuống.
Rốt cuộc Thần Tinh Dịch cũng không chống chịu nữa mà bắt đầu triển khai phòng ngự của thân xác ra bắt đầu đối đầu với tiên kiếp.
Hai người Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên đứng cách đó rất xa nhìn cảnh tượng phía trước.
"Tiên kiếp của Thần Tinh Dịch sẽ có bao nhiêu đạo đây nhỉ?"
Khúc Phỉ Yên không khỏi mở miệng nói.
"Ta cũng không biết nữa".
Tần Ninh từ tốn trả lời: "Thần thể Huyền Hoàng cũng giống như hỗn độn thể, đều là thể chất hiếm thấy thời thượng cổ. Trên thực tế thì tiên kiếp có chín mươi chín đạo là tối đa rồi, việc Tuyết Nhi có đến một trăm mười tám đạo tiên kiếp đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ta!"
"Còn về Dịch Nhi... Thì ta thật sự không thể nói trước được gì...", Khúc Phỉ Yên tò mò hỏi: "Thế chàng thấy ta thế nào?"
"Nàng à?"
Tần Ninh cười tủm tỉm đáp: "Chắc khoảng một trăm đấy!"
Khúc Phỉ Yên nhìn về phía Tần Ninh bằng đôi mắt xinh đẹp, tiếp lời: "Tiên kiếp của ta cũng tới rồi".
Ầm... Giờ phút này, gió nổi mây vần, tiếng nổ đùng hoàng bất chợt vang lên khắp nơi.
Tần Ninh ngạc nhiên nhìn Khúc Phỉ Yên.
"Nếu vượt qua tiên kiếp, chúng ta sẽ cùng xuất hiện một chỗ trên Thượng Tam Thiên chứ?"
"Chưa biết được".
Tần Ninh nghiêm túc bảo: "Cụ thể phải phụ thuộc vào thể chất của mỗi võ giả nữa, nhưng có lẽ sẽ không cách nhau quá xa đâu".
"Vả lại, thiên phú của nàng cao thế này mà phải nán lại Trung Tam Thiên mấy năm liền, hiện giờ nàng cần phải tự mình đi thăm thú thế giới của Tiên Nhân rồi!"
"Ta biết rồi".
Bóng người Khúc Phỉ Yên bay lên trời.
Nhân vật sắp trải qua tiên kiếp thứ hai đã xuất hiện.
Khi Khúc Phỉ Yên bắt đầu vượt qua tiên kiếp, một bóng người xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh.
Đó là Chiêm Viễn.
"Còn tiên kiếp của ngươi thì sao?"
Tần Ninh không khỏi hỏi.
Chiêm Viễn mỉm cười trả lời: "Ta chưa muốn phi thăng".
Thấy vẻ ngạc nhiên trên mặt Tần Ninh, Chiêm Viễn giải thích: "Ít nhất không phải bây giờ".
"Hiện tại Trung Tam Thiên trông yên bình thế này là vì có vị đại nhân Phàm Trần Tiên ngươi ở đây, một khi ngươi rời đi, tất cả mọi chuyện sẽ không còn giống như bây giờ nữa".