Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trước mắt, vấn đề nên quan tâm hơn chính là phong ấn của ngươi”.

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Phóng tầm mắt ra khắp Trung Tam Thiên này, người có thể thi triển Ách Nan Phong Cấm Chú thần kỳ này, vô cùng hiếm có, nhưng bởi vì hiếm có cho nên mới dễ dàng điều tra”.

“Tiếp theo đây, vi sư chuẩn bị đi đến học viện Thánh Hoàng, ngươi đi cùng với ta”.

Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch vui vẻ nói: “Thật sao?”

Thế nhưng vừa nói xong, Thần Tinh Dịch cũng lập tức hỏi lại: “Nhưng mà Phong Tình và Nguyệt Sương sẽ không để cho ta đi!”

“Các nàng dựa vào đâu mà không để ngươi đi?”

Tần Ninh lập tức nói: “Ngươi là đệ tử của ta, còn phải đợi sự cho phép của các nàng sao?”

Nói xong, Tần Ninh dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Ta không ngăn cản được các nàng, thế nhưng Triệu Đông Thiên và Chiến Thiên Vũ thì có thể”.

Nghe vậy, Thần Tinh Dịch nhất thời vui sướng không thôi: “Đúng vậy!”

Triệu Đông Thiên có thể so với cảnh giới tầng bảy, mà Chiến Thiên Vũ cũng là cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, đối phó với hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương dễ như trở bàn tay.

“Không được rồi, sư tôn…”, thế nhưng ngay sau đó, Thần Tinh Dịch lại nói: “Cho dù có Triệu Đông Thiên và Chiến Thiên Vũ trợ giúp nhưng mà sư tôn của các nàng, quả thực là khó chơi”.

Tần Ninh cười nói: “Chỉ cần tới được học viện Thánh Hoàng, nếu như sư tôn của các nàng dám đến, vậy thì cứ thử xem”.

“Không phải là lão Hình đầu vẫn đang còn ở trong học viện Thánh Hoàng sao?

Một vạn mấy nghìn năm trôi qua, lão Hình đầu ở cấp bậc Biến Cảnh, hẳn cũng không tính là yếu phải không?”

Tần Ninh nói thẳng: “Sư tôn của Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương có thể mạnh hơn lão Hình đầu không?”

Lời này vừa nói ra, hai mắt Thần Tinh Dịch sáng ngời, nói: “Đúng vậy, con lại quên mất lão già kia!”

“Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, sư tôn của các nàng, rốt cuộc là ai?”

“Con không biết”.

“…”, Thần Tinh Dịch vội vàng nói: “Con đã gặp rồi, nhưng mà chưa thấy được chân thân, giọng điệu nói chuyện thì kiêu ngạo, giống như là một tên ẻo lả, dù sao thì con cũng cảm thấy không phải là thứ tốt lành gì!”

Tần Ninh chậm rãi nói: “Vậy nói không chừng lại là phụ nữ thì sao?”

Nghe được lời này, biểu cảm của Thần Tinh Dịch trở nên sửng sốt, ngây ngẩn cả người.

Đúng vậy! Nói không chừng lại là phụ nữ! Hơn nữa, nói không chừng là một mỹ nhân! Nhất thời, Thần Tinh Dịch chỉ cảm thấy bản thân đã mất đi hàng nghìn, hàng vạn cơ hội.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Thần Tinh Dịch lại cảm thấy tức giận.

“Sư tôn, mấy năm nay, người đã đi đâu?”

Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh, kiên nhẫn dò hỏi.

Còn hắn thì chậm rãi trả lời…. Thầy trò hai người cứ như vậy trò chuyện nói nhau, thời gian từ từ trôi qua.


Dần dần, ở chính giữa của bình đài, Triệu Đông Thiên tỉnh dậy, ông ta nhìn hai tay của mình, chỉ cảm thấy tinh thần thoải mái, vô cùng vui sướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK