Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chỉ là lúc nhìn về phía Tần Ninh lại vô cùng kinh ngạc.

“Hóa Thánh tầng mười!”

Không sai, mấy ngày trước Tần Ninh vẫn là Hóa Thánh tầng ba, chỉ qua bảy ngày, chỉ bảy ngày thôi đã trực tiếp thành Hóa Thánh tầng mười! Tên này... Mấy ngày nay chỉ toàn tu luyện thôi sao?

Trong chớp mắt, lúc nhìn thấy Cửu Anh trên bả vai Tần Ninh thì càng thêm sững sờ.

“Đây là súc sinh gì?”

Lăng Loạn đạo nhân bật thốt lên.

Xong rồi! Tần Ninh nghe được hai chữ súc sinh, cười khổ trong lòng.

“Ngươi mới là súc sinh!”

“Cả nhà ngươi đều là súc sinh!”

“Tám đời tổ tông ngươi đều là súc sinh!”

Cửu Anh bắt đầu công kích người khác, khiến Lăng Loạn đạo nhân ngây ngốc tại chỗ.

Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Cửu Anh, Lăng Loạn đạo nhân lúng túng nói: “Xin lỗi, ta là đạo sĩ, hình dung như vậy là sai... hình dung như vậy là sai...”, Cửu Anh không thể nhịn được.

Mẹ nó! Ai cũng thích nói nó là súc sinh.

Giờ phút này, cửa sân mở ra.

Ba người Tuyết Ưng, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận cùng nhau đi tới.

“Tần Ninh, ngươi?”

Tuyết Ưng sững sờ, khí tức của Tần Ninh thật mạnh.

“Đến Hóa Thánh tầng mười rồi!”

Tần Ninh lạnh nhạt nói.

Nghe thấy lời này, sắc mặt ba người đều rất vui vẻ.

Chuyện tốt, chuyện tốt! Giờ phút này ánh mắt của Lăng Loạn đạo nhân lại có chút kinh ngạc.

Ông ta có thể nhìn thấy được sự mừng rỡ, hưng phấn, hiển nhiên từ trong mắt ba người Huyền Chấn.

Thế nhưng... Không có một chút xíu kinh ngạc, giật mình nào cả! Một người chỉ dùng bảy ngày để từ Hóa Thánh tầng ba đến Hóa Thánh tầng mười, đây quả thực là thần rồi, ba lão già này vẫn luôn đi theo Tần Ninh, không hề thấy kinh ngạc tí nào sao?

Dường như ba người đã tập mãi thành thói quen rồi?

Hay là đã sớm đoán trước?

Hơn nữa đúng là linh thạch bản thánh nguyên rất hiếm có, hiếm có đối với võ giả dưới Thánh Nhân, thế nhưng không có công dụng thần kỳ như vậy! Giờ phút này, Lăng Loạn đạo nhân thật sự có chút ngây dại!

“Có chuyện gì không?”

Tần Ninh nhìn về phía ba người.

Tiên Vô Tận nói đầu tiên: “Chúng ta xem như đã tiếp nhận việc làm ăn của Phẩm Vân các và Xuy Tuyết Trai rồi, cũng khấm khá lắm, hiện tại thanh thế của Tần Ninh ngươi ở khu thành Đông thành Thanh Ma cực kỳ lớn!”

“Đã là được xưng là một trong tứ bá thành Đông rồi!”

Tứ bá thành Đông?

Tần Ninh sững sờ, lập tức mỉm cười: “Ba bá khác là ai?”

Giờ phút này Huyền Chấn mở miệng nói: “Nguyên Đan hội buôn bán đan dược trong thành Đông, hội trưởng là Hoắc Hủ đại sư, nghe nói là một vị thánh đan sư nhị phẩm đỉnh cấp!”

“Vị đại sư này là cảnh giới Hư Thánh tầng hai, nhưng con ông ta Hoắc Phong lại là người mạnh nhất của Nguyên Đan hội, cảnh giới Hư Thánh tầng bốn!”

“Còn hai phe nữa, một là nhà họ Vương, tộc trưởng nhà họ Vương là Vương Đại Hải cũng là cảnh giới Hư Thánh tầng bốn”.

“Sau đó là Tứ Anh bang, bốn vị gia chủ của Tứ Anh bang đều là Hư Thánh, bao gồm Lệ Thanh Phong, Hạ Chấn, Nguyên Mậu, Tào Hoa Đồng!”

“Cộng thêm Xuy Tuyết Trai chúng ta, bây giờ Phẩm Vân các cũng đã thuộc về Xuy Tuyết Trai, tên tuổi Tần Ninh của Xuy Tuyết Trai đã rất nổi tiếng, còn được truyền kỳ nữa!”

Huyền Chấn lộ ra vẻ mặt cực kì hưng phấn, không nhịn được cười nói: “Lúc trước ba người Lý Tồn Kiếm, Tề Uyên, Thanh Lãm Thiên cũng coi là cấp bậc bá chủ ở trong khu thành Đông, lại bị ngươi thu phục, tên tuổi của ngươi ở khu thành Đông lại càng vang dội!”

Tiên Vô Tận và Tuyết Ưng cũng cực kì vui vẻ.

Hóa ra tranh đấu giành thiên hạ lại đơn giản như vậy a! Dựa theo xu thế này của Tần Ninh, tiếp theo toàn bộ khu thành Đông của thành Thanh Ma cũng sẽ là họ Tần! Loại cảm giác này làm cho ba người gần như không dám tin.

“Vẫn đừng nên đắc ý như vậy thì hơn!”

Lăng Loạn đạo nhân thản nhiên nói: “Nhìn thấy hắn leo cao, lại nhìn thấy hắn ngã đau đó…”, “Ngã cái đầu ngươi!”

Tiên Vô Tận u oán nói: “Có Tần Ninh ở thì sao mà ngã được!”

Lăng Loạn đạo nhân bị mắng, trong lòng tự giễu, cũng không phải là mình tự gây chuyện sao?

Nhưng mà bây giờ xem ra, những người này… quá tự tin về Tần Ninh đi! Tự tin quá mức! Đây cũng không phải là chuyện tốt gì.

Tuy thành Thanh Ma không tính là thành trì lớn lắm trong vùng đất vạn ma này, thế nhưng bên trong có mấy cao thủ cấp bậc Hư Thánh đỉnh cấp cũng không phải dễ trêu.

Tần Ninh liếc qua Lăng Loạn đạo nhân, cười ha hả nói: “Không phải có Thánh Nhân như ngươi trấn giữ rồi sao, muốn hoành hành ở thành Thanh Ma cũng không phải là vấn đề to tát gì!”


Nghe thấy lời này, Lăng Loạn đạo nhân sững sờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK