Ở chỗ đóng đô của Thất Tuyệt Minh.
Từng cung điện đang neo đậu trên mặt biển, nước biển xung quanh như bị đóng băng hóa thành một mảng băng trôi.
Trên mặt băng đầy cung điện hùng vĩ nguy nga.
Vài vị minh chủ của Thất Tuyệt Minh đã đứng trước cung điện lớn nhất, nhìn về cách đó không xa.
“Nghiêm Thanh Phong, nghe nói mấy ngày trước ngươi ở Thái Ất Tiên Tông ăn thiệt à?”
Cầm đầu bọn họ là một người đàn ông có thân hình vạm vỡ, khí chất khiêm nhường từ tốn, hắn ta cười to nói: “Có thể chịu được sức ép của Tiên Quân không?”
Tuy rằng mười một thế lực đứng đầu của biển Nam Thiên phân tán ở ba vùng biển lớn, trông có vẻ như không có tranh chấp gì nhưng thật ra, giữa bọn họ ít nhiều đều có chút xích mích.
Dù sao thì bọn họ đều là bá chủ của biển Nam Thiên, đệ tử, trưởng lão và tộc nhân của mỗi thế lực đều hoạt động trong vùng biển thuộc lãnh địa của đối phương nên khó tránh khỏi xuất hiện mâu thuẫn.
Cách đây không lâu, bọn họ nghe nói Càn Khôn Điện, Thương tộc và Hoang Thần Cung thảm bại trước Thái Ất Tiên Tông, thế là bọn họ đều vui như mở hội.
Lúc này, Nghiêm Thanh Phong cũng lấy bảo tháp lầu các của Càn Khôn Điện ra rồi cười bảo: “Đúng vậy, khi đối diện với một vị Tiên Quân thì không cúi đầu không được, chọn cái chết hay chọn mặt mũi ta biết mình phải lựa chọn thế nào!”
Nói tới đây, Nghiêm Thanh Phong nhìn đại minh chủ của Thất Tuyệt Minh, Bách Lý Trác, cười bảo: “Nhưng mà cũng phải nói, Vân Sương Nhi thân là phó cung chủ của Thanh Vân cung của biển Tây Tiên, nay đã đột phá tới Tiên Quân hạ vị, âu cũng là việc vui lớn nhất trong biển Nam Thiên chúng ta!”
Nghiêm Thanh Phong nghiến răng nghiến lợi thốt lên ba chữ biển Tây Tiên kia.
Bách Lý Trác ngươi đắc ý cái gì chứ?
Giễu cợt ông ta à?
Đời còn dài lắm, nếu muốn chế giễu thì cứ đợi mà coi!
Dù sao bọn họ đều là bốn thế lực khổng lồ đứng đầu biển Tây Tiên, mà nay Thanh Vân cung vốn mới phất lên gần đây nhưng đã có xu thế vượt qua Yểm Nguyệt thánh địa, Thất Tuyệt Minh và gia tộc Bắc Đấu rồi.
Bây giờ lại có thêm một vị cường giả Tiên Quân nữa.
Thất Tuyệt Minh các ngươi còn chỗ nào nữa!
Sao Bách Lý Trác không nghe ra hàm ý trong đó chứ.
Nhưng mà Bách Lý Trác chỉ cười nói: “Đông Hoàng cung ở biển Nam Thiên chúng ta đã bị tiêu diệt khoảng mười vạn năm nhỉ? Từ khi Đông Hoàng cung bị diệt đến nay đã không sinh ra cường giả cảnh giới Tiên Quân rồi!”
“Mà nay Vân Sương Nhi đã đột phá Tiên Quân, điều ấy chắc chắn rằng sẽ khiến biển Nam Thiên chúng ta trong năm vùng đất lớn ở tiên vực Thái Thượng có thêm nhiều cơ hội hơn”.
“Chúng ta đều sẽ có cơ hội đột phá thành Tiên Quân”.
“Hiện tại chẳng phải đảo Tử Huyên Hoa này là một cơ hội à?”
Bách Lý Trác thầm chế nhạo trong lòng.
Đúng vậy, Thanh Vân cung phất lên rồi, nhưng thế thì sao?