Đương nhiên là hắn sẽ không hấp thu toàn bộ lực lượng của truyền thừa ở kiếp thứ tám, hắn đã để lại một lượng lớn.
Lúc này, Tần Ninh đứng trên Thể Thư, nhìn quanh bốn phía.
Rất nhiều võ giả của học viện Thánh Hoàng và nhà họ Hoa nhìn người thanh niên áo trắng kia, trong lòng bọn họ không khỏi chấn động.
Đó chính là chuyển thế của Thông Thiên Đại Đế và Cửu Nguyên Đan Đế! Thật sự là… không thể xem thường! Lúc này, Tần Ninh bước từng bước về phía trước, trong ánh mắt hắn có vài phần lạnh nhạt và vô tình.
“Hoa Đăng Vân”.
Hắn vừa dứt lời, rất nhiều ánh mắt đã đổ dồn về phía người vừa được gọi tên.
Lúc này, sắc mặt Hoa Đăng Vân đang tái nhợt vì thiếu hụt khí huyết.
“Ta đã cho nhà họ Hoa của các ngươi một cơ hội, nhưng các ngươi không biết quý trọng!”
Tần Ninh vừa nói xong, lão tổ nhà họ Hoa, Hoa Vô Sinh đã quát lên: “Tần Ninh, ngươi chẳng màng đến lý lẽ, sẽ có ngày phải chịu…”
Xoẹt! Nhưng mà Hoa Vô Sinh còn chưa kịp nói xong, Tần Ninh chỉ động ngón tay một chút là Thể Thư còn đang sừng sững dưới chân hắn đã ngưng tụ ra những mũi tên bằng gỗ, những mũi tên màu xanh lục kia xé gió mà tới, đâm xuyên qua người Hoa Vô Sinh, nhanh chóng biến ông ta thành một con nhím.
Thân thể ông ta nhanh chóng vỡ nát.
Một vị lão tổ Biến Cảnh nhị biến đã chết như vậy.
Tất cả người nhà họ Hoa đều trợn mắt kinh ngạc.
“Đã tới giờ phút này rồi mà vẫn còn chống đối lại ta sao?”
Tần Ninh cười nhạo: “Con người của ta vốn không sợ đối thủ cứng đầu, càng cứng đầu thì ta càng thích”.
“Đã cho một cơ hội để nhận lỗi rồi mà còn không chịu nhận lỗi, vậy thì thôi”.
“Ngay cả việc tự điều tra trong gia tộc có người kề vai sát cánh với Ma tộc hay không mà các người cũng không bằng lòng, vậy thì chỉ sợ rằng việc mờ ám giữa Ma tộc và nhà họ Hoa, chuyện của Hoa Vân Thịnh chỉ là mặt nổi của tảng băng chìm mà thôi, vậy thì tiêu diệt nhà họ Hoa cũng chẳng oan ức là mấy!”
Vào giờ phút này, không ai dám mở miệng nói chuyện.
Nếu có người dám phản bác lại thì sẽ chết chắc.
Vào lúc này, Hoa Đăng Vân đứng dậy, thất tha thất thểu, rồi nhìn về phía Tần Ninh đang đứng trên trời cao mà nói một cách bất đắc dĩ: “Tần Ninh, đây là việc nằm ngoài ý muốn của ta, thật sự liên lụy rất rộng”.