Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa dứt lời, Yến Quy Phàm lập tức xông ra.

Kha Vũ cười khẩy một tiếng, bàn tay vung lên, xông lên chém giết.

Hai người đột nhiên giao đấu nhưng hơi thở toàn thân Kha Vũ lại bỗng nhiên lớn mạnh hơn mấy lần, vỗ ra một chưởng dồi dào sức mạnh khiến thân thể của Yến Quy Phàm chấn động mà lùi lại, sắc mặt tái mét.

Thua?

Yến Quy Phàm lại thua Kha Vũ?

Đây là chuyện không thể nào!

Rõ ràng là Yến Quy Phàm xếp hạng trên bảng Thiên Anh cao hơn Kha Vũ.

“Thật sự cho rằng, xếp hạng trên bảng Thiên Anh chính xác lắm sao? Chỉ là ta ít ra tay trên đại lục nên tuy rằng xếp hạng phía sau ngươi nhưng không chứng tỏ rằng thực lực của ta kém hơn ngươi!”

“Chết tiệt…”

Yến Quy Phàm tái mét mặt, thấp giọng chửi thề.

Thế mà Kha Vũ vẫn luôn ẩn giấu thực lực, không ai lại nghĩ tới điểm này.

“Tang Khắc, Bạch Tùng Thanh, xem ra linh khí và linh đan ở đây đủ để mỗi người chúng ta nâng cao địa vị khi trở về cương quốc của mình!”

“Ừ!”

“Đúng vậy!”

Ba tên lúc này mang theo nụ cười đầy ẩn ý nhìn mọi người.

Xét về số người thì bọn chúng nhiều hơn Tần Ninh, xét về thực lực thì chúng lại càng mạnh hơn.

“Được rồi!”

Kha Vũ xua xua tay, nhìn đám người nói: “Ở đây không có chuyện của các ngươi nữa, nếu biết điều thì mau cút ngay đi. Nếu không ta sẽ giết cả đám các ngươi!”, trong ánh mắt Kha Vũ nảy lên một tia bỡn cợt.

Đám Yến Quy Phàm lúc này tỏ ra nhụt chí, người của 3 cương quốc lớn liên hợp lại thì hai cương quốc lớn bọn họ hợp tác với nhau cũng không chiếm ưu thế.

Hơn nữa thực lực của Kha Vũ có lẽ còn đuổi kịp những thiên tài của 10 vị trí đầu bảng Thiên Anh, nhưng vẫn luôn ẩn mình, bây giờ mới bùng nổ.

Mà bên họ, thực lực của công chúa Linh Lung tương đương với Yến Quy Phàm, duy chỉ có Tần Ninh là một biến số lớn.

Nhưng đối diện với số người gấp đôi thì ưu thế của một cá nhân như Tần Ninh hình như cũng không lớn lắm.

“Nhân lúc ta không muốn giết người, mau cút đi!”

Mà đúng lúc này, một giọng nói nhẹ như gió từ tốn vang lên.

Vào lúc giọng nói đó vang lên, tất cả mọi người đều sững sờ.

Tần Ninh!

Khi ánh mắt mọi người tập trung lên người Tần Ninh, thì Vân Sương Nhi một bên dường như đã quen với thái độ không sợ trời không sợ đất của Tần Ninh.

Kha Vũ và những tên khác lúc này tỏ ra lạnh lùng nhìn Tần Ninh.

“Xem ra, đánh bại được Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên đã khiến ngươi vô cùng tự tin, khiến ngươi cho rằng, thiên chi kiêu tử của 36 cương quốc này chỉ có những kẻ trên bảng xếp hạng Thiên Anh mới là mạnh nhất!”

Kha Vũ lạnh lùng nói: “Nhưng, ngươi chỉ là một thằng nhãi đến từ đế quốc Bắc Minh, cũng quả thật là có chút bản lĩnh”.

“Trước đây ta có ý tốt bảo ngươi cùng đi vào mộ cổ Đại Hoang với ta thì ngươi từ chối. Bây giờ, ta cho ngươi một cơ hội. Nếu ngươi nương nhờ ta, hiến người phụ nữ của ngươi lên thì ta sẽ cân nhắc không giết ngươi”.

Kha Vũ tỏ ra kiêu ngạo, nhìn Tần Ninh, mang theo nụ cười bỡn cợt.

“Hóa ra đây là thằng nhãi từ chối ý tốt của Kha huynh, đến từ đế quốc Bắc Minh cũng khiến người ta bất ngờ đấy. Chỉ là đế quốc Bắc Minh mà lại bồi dưỡng ra một thằng nhãi kiêu ngạo như thế”.

Tang Khắc đó cười lạnh nói: “Xem ra 36 cương quốc chúng ta cao cao tại thượng khiến một vài thượng quốc, đế quốc thật sự cho rằng chúng ta đã quá yếu rồi đấy!”


“Tang Khắc huynh, nói như thế thì chúng ta nên làm thế nào?”, Bạch Tùng Thanh cũng cười lạnh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK