Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như Tần Ninh có ở đây thì nhất định hắn có cách làm người của nhà họ Hứa và Khúc Phỉ Yên nhận ra mình.

Nhưng về cơ bản, mấy người bọn họ hoàn toàn không biết Tần Ninh đã trải qua những gì ở kiếp thứ sáu.

Trong khi Tần Ninh chỉ nhắc tới Khúc Phỉ Yên, chỉ bảo họ tới đây đưa tin mà thôi.

"Đáng lý ta phải nhận ra sớm hơn...", lúc này, Thời Thanh Trúc mở miệng nói: "Chỉ với một bức thư thì dù Khúc Phỉ Yên chịu đọc cũng không tin tưởng".

"Chàng ấy cố ý bảo chúng ta rời khỏi Vô Tương Thiên vì chàng ấy đã suy nghĩ kỹ càng rồi, muốn cứu phụ thân của chàng ấy thì chỉ có thể tiến vào trong tháp Vô Tương, tiến vào A Tị Địa Ngục".

Giờ phút này, Lý Nhàn Ngư siết chặt hai quả đấm, tức giận gầm lên: "Nói cho cùng, vẫn là do chúng ta quá yếu...", câu này vừa vang lên, nét mặt của ba người Thời Thanh Trúc, Trần Nhất Mặc và Thần Tinh Dịch cũng đượm buồn.

Phải.

Do bọn họ quá yếu, không giúp được gì cho Tần Ninh.

"Chết tiệt!"

Thần Tinh Dịch nắm hai quả đấm thật chặt, cúi gằm mặt, hai mắt long lên sòng sọc, mười ngón tay đâm ghì vào lòng bàn tay, máu tươi tí tách rơi xuống.

Tại hắn ta cả! Đến tận bây giờ mà mới đến cảnh giới Biến Cảnh, giá như hắn ta đến cảnh giới Biến Cảnh đỉnh phong, trở thành người vô địch giống như Tiên Nhân thì đã không có chuyện gì xảy ra lúc sư tôn trở về rồi.

Lôi Sơn Minh sẽ không chết.

Sư tôn cũng sẽ không rơi vào cảnh này.

"Chúng ta về thôi".

Qua một lúc thật lâu, Thần Tinh Dịch mới cất tiếng.

"Trở về làm gì?"

Trần Nhất Mặc nghiêm túc chất vấn: "Chắc bây giờ người trong Vô Tương Thiên ước gì chúng ta cuốn gói về lắm đấy?

Sư tôn tiến vào A Tị Địa Ngục, đúng lúc cho bọn chúng quét sạch chúng ta... Trở về ư... với thực lực hiện tại của chúng ta thì khác nào chịu chết!"

"Thế thì phải làm sao bây giờ?"

Lúc này, Hứa Huyền Diệp chỉ lặng lẽ nhìn mấy người, không nói một lời.

Linh Thược cất lời: "Ta phải đi về, dù gì Linh Vân Các cũng có nền tảng khá vững chắc, Vô Tương Phật Tự không dám làm ẩu đâu. Dù sao chăng nữa cũng phải đi hỏi thăm tin tức đã".

"Ừ".

Thời Thanh Trúc cũng tán thánh: "Vậy việc khẩn cấp trước mắt đối với bốn người chúng ta chính là tăng thực lực".

"Đúng vậy".

Lý Nhàn Ngư gật đầu chắc nịch.

Nhìn vẻ mặt kiên định của họ, Hứa Huyền Diệp lập tức cười nói: "Vùng đất Cửu Đại Thiên mênh mông vô bờ, nếu các ngươi không trở về Vô Tương Thiên thì có thể ở lại Xích Tiêu Thiên".

"Trong Xích Tiêu Thiên này có rất nhiều cấm địa và tuyệt địa, ta có thể giới thiệu một vài nơi cho các ngươi, muốn tăng thực lực thì chắc chắn phải trải qua nguy hiểm rồi".

"Không biết các ngươi có dám không?"

Thần Tinh Dịch nhìn về phía Hứa Huyền Diệp, nói: "Nếu ngươi là đệ đệ của sư tôn ta thì bọn ta cũng phải gọi ngươi một tiếng Diệp thúc mới hợp lý".

Diệp thúc?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK