Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Tiên Lạc Vũ lập tức nói: "Vân Vương đại nhân lần này là dùng thân phận con rể của Thiên Ngoại Tiên đến cho nên ngồi ngay khu chủ tọa!"

"Thật không biết xấu hổ!"

Thạch Cảm Đương thầm nói: "Tốt xấu là một trong các bá chủ mà cứ phải lấy thân phận con rể Thiên Ngoại Tiên..."

Tiên Lạc Vũ ho khan, không có nói tiếp.

Nói cho cùng, Dương Thanh Vân xem như là chú của cậu ta, nói thế nào cũng là trưởng bối nên không thể đàm tiếu.

"Ở ngay vị trí này đi!"

Tần Ninh cười nói: "Ngươi đi làm việc của mình đi!"

Tiên Lạc Vũ chắp tay rời đi.

Mấy người đi vào lầu các.

Tòa lầu các này chia làm ba tầng, tầng thứ nhất chỉ là nghỉ ngơi, tầng thứ ba mới là nơi mọi người sẽ đi.

Giờ phút này, mấy người nhìn phong cách trang hoàng của tầng thứ nhất thì đều tấm tắc khen đẹp.

Lần này, Thiên Ngoại Tiên đúng thật là vung tay hào phóng! Lầu các này được xây dựng trong thời gian ngắn, đặc biệt chuẩn bị cho tiệc Hàm Vương.

Nhưng kiến trúc vẫn vô cùng tinh xảo.

Trong phòng có đầy đủ các loại đồ vật, cây cảnh tuyệt đẹp, món ăn quý hiếm, tất cả đều được bày biện vô cùng thích mắt.

Giờ phút này, hai mắt Cửu Anh sáng lên.

Ba người Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch cũng ngẩn người.

Quy mô thật lớn nha.

Mấy món ăn này đều là mỹ thực quý hiếm, lạ mắt, đối với con đường tu hành của võ giả có không ít chỗ tốt.

Thiên Ngoại Tiên không hổ là một trong lục đại bá chủ.

Quy mô lớn như thế này, quả thật là làm cho người ta sợ hãi cảm thán.

Mấy người bọn họ ngồi xuống, chờ đợi buổi tiệc bắt đầu.

Nhưng mà, không lâu sau, vài bóng người cũng tiến vào cửa lầu các, nhìn thấy mấy người Tần Ninh, bọn họ lập tức nhíu mày.

“Các ngươi là người phương nào?”

Người cầm đầu lên tiếng, âm thanh mang theo một tia bất mãn, hắn ta nói: “Nơi này là vị trí mà Thiên Ngoại Tiên sắp xếp cho chúng ta, sao các ngươi lại vào được đây?”

Vừa dứt lời, mấy người trong phòng đều lập tức ngẩn người.

Tiên Lạc Vũ, nhầm?

Thạch Cảm Đương đi ra phía trước nói: “Tiên Lạc Vũ dẫn chúng ta tới nơi này, nếu như là nhầm lẫn, thì ngươi đi mà tìm cậu ta nói chuyện!”

“Hơn nữa, vị trí này tốt như vậy mới xứng với sư tôn của ta!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mấy người đứng đầu kia lập tức trầm xuống.

“Tần Ninh!”

Đúng lúc này, lại có thêm vài bóng người đi tới.

Thương hội Diệp gia! Thiên Bảo lâu! Tần Ninh cũng nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc trong đám người này,

Phó lâu chủ Thiên Bảo lâu, Giang Vân Long.

Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn của thương hội Diệp gia.

“Ta còn tưởng là ai, thì ra lại là ngươi!”

Lúc này, Diệp Vấn Khôn cười nói: “Lầu các này gần với vị trí của tứ đại bá chủ, dựa theo quy củ, không đến phiên các ngươi ở chỗ này!”

“Có lẽ Tiên Lạc Vũ nhầm rồi, nơi này nên là vị trí của thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu chúng ta thì hợp lý hơn”.

Nghe được những lời này, Thạch Cảm Đương nhất thời nổi giận.

“A?

Vậy nhóm người các ngươi muốn thế nào?”

Giờ phút này, Tần Ninh cười nói.

“Cách vách có một gian phòng cho các ngươi, còn bây giờ thì lập tức rời khỏi đây đi!”

Thiên Minh Hạo của Thiên Bảo lâu cười nói.

Đuổi người! Thạch Cảm Đương lập tức quát lớn: “Đây là do Thiên Ngoại Tiên sắp xếp, các ngươi mà cũng xứng đuổi sư tôn của ta đi?”

“Thiên Bảo lâu ta và thương hội Diệp gia đều là thế lực siêu cấp, các ngươi thì tính là cái gì?”

Thiên Minh Hạo cười nhạo nói: “Như thế nào?

“Không muốn đổi sao?”

“Làm sao vậy?”

Lúc này, một bóng người vội vàng chạy đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK