Tần Ninh mặc kệ Ôn Hiến Chi, chỉ nhìn về phía Phong Vô Tình, nói: "Lý Huyền Đạo có gặp Diệp Nam Hiên không?"
"Việc này ta không rõ lắm, chỉ biết rằng, quả thật Diệp Nam Hiên rất muốn khiêu chiến đại nhân nhà ta, mà đại nhân nhà ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng ứng chiến".
"Sau này, ta bị phái đến thánh vực Thiên Hồng, sau đó mới gặp được các ngươi, rồi đi đến thánh vực Đại Võ..."
Tần Ninh nghe vậy, chân mày nhíu lại.
"Để con, để con".
Ôn Hiến Chi vội vàng đứng dậy, đấm lưng cho Tần Ninh!
"Chưa hết..."
Phong Vô Tình nói tiếp: "Đại nhân nhà ta có chút xem trọng Diệp Nam Hiên".
"Diệp Nam Hiên rất thích khiêu chiến với Thánh Đế để tự rèn luyện thực lực của bản thân, trong Nhất Kiếm các chúng ta vốn dĩ không quá hy vọng đại nhân chấp nhận lời khiêu chiến, thế nhưng đại nhân lại vô cùng vui vẻ".
"Hơn nữa, theo như lời của đại nhân, năm đó, tuy rằng Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế kém nhau một vạn năm, nhưng đều là những sự tồn tại vô địch ở thời đại ấy, đại nhân cũng rất muốn biết, bản thân là truyền nhân của Thanh Vân Kiếm Đế khi đối đầu với truyền nhân của Cuồng Võ Thiên Đế sẽ có chênh lệch ra sao!"
Ông Hiến Chi nghe vậy, nói ngay: "Tất nhiên là đều lợi hại rồi, dù sao thì Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế đều là..."
Chát!
Ôn Hiến Chi còn chưa nói xong, thì đã nhận ngay một cú tát trời giáng vào mặt, rồi hùng hùng hổ hổ nói: "Cái miệng này của ta ngứa đòn quá!"
Ôn Hiến Chi tự chửi thầm bản thân.
Sao hắn ta lại thích nhiều chuyện như vậy chứ.
Lại còn đi xen mồm vào nữa!
Vào giờ phút này, đám người Phong Vô Tình, Giang Ngạo Tuyết và Tiên Hàm đều phải trợn mắt, há hốc mồm.
“Tần công tử... Hiến Chi huynh... không có vấn đề gì chứ?”
Phong Vô Tình ngơ ngác, hắn ta nói.
Đây là thói quen gì vậy?
Nói một câu xong tự tát mình một cái?
Thật là quá lăn xả!
Tần Ninh không thèm để ý đến Ôn Hiến Chi, hắn nói: “Không sao đâu, sau này mọi người cứ quen dần đi là vừa”.
Không phải là hôm nay hắn mới biết chuyện đầu óc của Ôn Hiến Chi không được bình thường.
Bởi vì biết thằng nhóc này miệng rộng nên năm đó, hắn cứ phải dặn đi dặn lại Ôn Hiến Chi là nhất định phải bảo vệ tốt truyền thừa của mình.