Cửu Anh nhìn về phía trước, kích động không thôi.
Tần Ninh đưa mắt nhìn, cũng hơi sững sờ.
Nằm ngang trên mặt đất phía trước có một dòng sông hai đầu không biết chảy về phía nào.
Dòng sông rộng trăm trượng, không biết sâu cạn, hơn nữa nước sông là màu ngà sữa, trắng như ngọc lộ, lại nóng hổi sủi bọt.
Nước sông chảy xuôi về hướng bên trái, không biết hội tụ đến chỗ nào.
Cửu Anh vô cùng mừng rỡ.
"Gia, đây là chỗ thần kì gì vậy?"
Tần Ninh đứng ở bờ sông nhìn nước sông, không khỏi cười nói: "Địa Tâm Nhũ, bị khí tức nóng rực nơi đây ảnh hưởng, nước sông này có tác dụng rất kì diệu, Cửu Anh, ngươi đi vào tắm rửa, cam đoan sẽ khiến mặt mày ngươi tỏa sáng!"
"Thật sao"
"Đương nhiên!"
Rầm rầm... Cửu Anh hóa thành lớn hơn mười trượng, quơ hai cánh, chín cái miệng trên chín cái đầu phát ra tiếng hô hoán vui sướng.
Thoải mái! Cửu Anh cười ha ha nói: "Gia, quá sung sướng!"
Toàn bộ thân thể to lớn của nó bơi lội trong dòng sông, chín cái đầu cũng kỳ cọ tắm rửa cho nhau, bởi vì lân giáp trên thân cứng rắn giống vảy thạch, cho nên lúc cọ xát sẽ có tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, còn có tia lửa văng ra khắp nơi.
Tần Ninh đứng ở bờ sông, mỉm cười nhìn.
Thế nhưng một giây sau.
Nước sông đột nhiên dâng lên một con sóng lớn tận trời, một cái miệng lớn khoảng chừng mấy chục trượng, cao mười mấy trượng mở ra, trực tiếp nuốt Cửu Anh xuống.
Thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có.
Khương Thái Vi thấy cảnh này thì sững sờ.
"Tần Ninh, nó... bị nuốt...", "Không chết được!"
Tần Ninh cười nói: "Bắt quái vật trong sông lại".
"Ừm".
Khương Thái Vi gỡ cung Thiên Đạo và mũi tên Hoàng Đạo sau lưng xuống, trực tiếp nhặt cung cài tên, bắn ra một mũi tên vào chính giữa cái miệng rộng của con thú lớn kia.
Rầm một tiếng.
Miệng thú lớn bị kim tiễn xuyên qua, hoàn toàn không mở ra được nữa.
Mà đuôi mũi tên có một sợi tơ màu vàng kết nối với tay Khương Thái Vi.
Khương Thái Vi khẽ động tay, tơ vàng co vào, con thú lớn kia chậm rãi bị kéo lên từ đáy sông.
Toàn thân được bao trùm bởi một lớp vảy màu trắng lồi lõm nhấp nhô, thân thể dài chừng trăm trượng, cái miệng gần như chiếm mất một phần ba.
"Đại Chủy Bạch Linh Thú!"
Tần Ninh cười nói: "Là một loại tiên thú, tính cách ngang ngược, có thể cưỡi nó nhìn xem rốt cuộc hạ du hội tụ cái gì".