Ngu Linh Cơ tò mò nhìn về phía Tần Ninh.
Lời này là có ý gì?
“Trong khoảng thời gian này, tại nơi diễn ra cuộc sơ tuyển đã xảy ra chuyện gì, hẳn là ngươi biết chứ?”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Chuyện liên quan đến Lý Nhàn Ngư!”
Lý Nhàn Ngư…
Ngu Linh Cơ kinh ngạc nhìn về phía Tần Ninh.
Chuyện liên quan đến Lý Nhàn Ngư, trong cấm địa diễn ra cuộc sơ tuyển này, tất cả mọi người đều đang bàn tán xôn xao, ai mà chẳng biết, Lý Nhàn Ngư có tư chất cường đại, thực lực sâu không lường được, mấy vị thiên kiêu đứng đầu kia đều bị hắn ta đánh bại.
Thế nhưng, danh tiếng của Lý Nhàn Ngư càng lớn thì càng bị người ta nhớ thương.
“Ta biết…”
Ngu Linh Cơ lập tức nói: “Thời gian gần đây, danh tiếng của Lý Nhàn Ngư vang xa, đã khiến cho rất nhiều người kiêng kị trong lòng, người muốn giết hắn ta, hẳn là không ít…”
Tần Ninh nói thẳng: “Có những ai?”
Ngu Linh Cơ lập tức nói: “Ta biết có vài người…”
“Trong Thánh Đạo tông của chúng ta có Chư Thiền, Hoàn Khải Minh, Kha Viêm Vũ, Tư Mã Tuyết Thiên, còn có Hô Diên Bân, chẳng qua là Hô Diên Bân cũng muốn tìm Lý Nhàn Ngư đọ sức một trận, nhưng vẫn không tìm được cơ hội”.
“Ngoại trừ những người đó, hình như là trừ ba vị đan tử của Cửu Nguyên đan tông không nhúng tay vào ra thì những người khác đều ra tay thăm dò Lý Nhàn Ngư”.
“Trong thánh địa Thanh Dương có Thanh Vô Song, Lý Tấn Hoa”.
“Trong động thiên Huyền Nguyệt có Huyền Trung Nguyệt, Trác Văn Nguyệt”.
“Đà La cung thì có Đà La Nam và Quý Trường Phong”.
Nghe vậy, Tần Ninh cười lạnh nói: “Được, bây giờ bọn họ đang ở đâu?”
Ngu Linh Cơ giống như là lập tức nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt nháy mắt thay đổi.
Cô ấy nhớ rõ, thời điểm điều tra về Tần Ninh, cô ấy có được một tin tức.
Lý Nhàn Ngư đã từng xuất hiện ở Cửu Châu, hơn nữa còn công khai gọi Tần Ninh là sư tôn.
Lúc ấy còn không cảm thấy gì, nhưng bây giờ ngẫm lại…
“Ngươi muốn làm cái gì?”
“Chuyện này ngươi đừng quan tâm”, Tần Ninh chậm rãi nói: “Những người này, ngươi biết người nào ở đâu thì có thể nói cho ta biết”.
Ngu Linh Cơ nhíu mày nói: “Hiện giờ đang là vòng sơ tuyển của cuộc tranh tài trong vực, ngươi đừng làm bậy…”
“Ngu Linh Cơ”.