Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thậm chí còn bởi vì sự tồn tại của những kẻ này mà nội bộ Thương Mang Vân Giới xuất hiện tan rã, vậy vỏ ngoài của quả trứng màu vàng sẽ lại không còn là chính nó nữa”.

“Vậy không có biện pháp khác ư? Cha nhất định phải rời đi sao?”

Tần Ninh không hiểu, nói.

“Hãy nghe ta nói hết nào”.

Thanh niên vỗ đầu Tần Ninh, chậm rãi nói.

“Trước mắt chỉ có hai biện pháp”.

“Thứ nhất, con cố thủ Thương Mang Vân Giới, giải quyết đám ký sinh trùng nội bộ này, bảo vệ được vỏ trứng vàng”.

“Thứ hai chính là, ta làm thịt bọn chúng!”

Tần Ninh nghe đến lời này cũng mang vẻ mặt thổn thức.

“Con không tin cha mình à thằng nhãi này?”

Thanh niên giận dữ vô cùng.

“Tin, tin chứ, dĩ nhiên là con tin cha rồi”.

“Cái này còn tạm được”.

Thanh niên tiếp tục nói: “Con phải hiểu, bọn chúng muốn công phá Thương Mang Vân Giới thì chỉ có hai biện pháp”.

“Thứ nhất chính là tan rã Thương Mang Vân Giới từ bên trong, cũng chính là đám Ma tộc mà con thấy”.

“Thứ hai chính là giết ta!”

Thanh niên nói đạm nhiên Tần Ninh cũng là trong lòng rùng mình.

“Bọn chúng tại sao phải đánh vào chúng ta?”

Tần Ninh vẫn có chút khó có thể tiếp thu.

“Vì sao? Đáp án đang ở trong đầu con đó”.

“Phong Thần Châu?”

Tần Ninh kinh ngạc nói: “Con vẫn chưa thấy hạt châu này ta có khả năng gì ngược đời”.

“Thằng nhãi hư đốn này, đó là do ông đây liều mạng mới thu vào tay, con biết cái gì?”

Nghe đến lời này, Tần Ninh mang vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Nói nhiều như vậy mà cũng không hiểu, quá là ngu xuẩn!”

Thanh niên lại nói: “Dù sao cứ ngoan ngoãn ở trong Thương Mang Vân Giới đợi ông đây đi, rồi sẽ có ngày ta làm thịt bọn chúng rồi về tìm mọi người”.

“Cha...”

Một giọng nói đột nhiên vang lên.

Tần Ninh lúc này khẽ mỉm cười nói: “Cẩn thận!”

Nghe đến lời này, thanh niên run lên.

“Yên tâm đi!”, Thanh niên quay đầu mỉm cười, dựng thẳng ngón cái, nói: “Người có thể giết ta còn chưa ra đời đâu!”

Nghe đến lời này Tần Ninh miễn cưỡng cười một tiếng.

“Bao nhiêu năm qua đi như vậy mà tính khí không thay đổi chút nào... Cậy mạnh...”

Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Cha phải cẩn thận một chút, chín vị mẫu thân chờ cha, nghe nói bởi vì cha rời đi mà bắt đầu phân chia rồi. Cha kiềm chế chút đi, nếu như lại trêu hoa ghẹo nguyệt... sẽ chết người đấy...”

Lời này vừa nói ra, thanh niên lảo đảo.


“Cha con là loại người như vậy à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK