Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Các ngươi không muốn thì thôi, đừng giết ta".

Tiểu vương gia Tề Bác giờ phút này uất ức nói.

Tần Ninh nghe đến lời này thì hơi híp hai mắt.

"Đừng giết hắn ta vội!"

Tần Ninh phất tay nói: "Hạ độc rồi trông giữ, xử lý xong việc ở Thanh Châu thì thẩm vấn hắn ta tiếp!"

Tần Ninh nghĩ rất đơn giản.

Nếu Tề Bác có mối quan hệ với Ma tộc, chỉ cần cẩn thận thẩm vấn có khi còn tìm ra được manh mối.

Nếu không phải mà giết luôn thì khác nào giết nhầm người.

Còn bốn tên hộ vệ bị giết... Dù sao cũng không phải hắn giết.

Hắn cũng chẳng ưa gì các dáng vẻ khinh người hợm hĩnh đó.

Tề Bác giờ phút này mới thở ra được một hơi.

Nhưng ngay sau một khắc, một đôi răng rắn đã chạm vào cổ hắn ta, Tề Bác chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, hai mắt long sòng sọc, đầu cắm xuống.

Nhan Như Họa liếc qua Tấn Triết, nói: "Đám Ma tộc kia cũng rất khó đối phó, giao cho người coi như là bù đắp cho sự đến muộn, nếu không con sẽ đi mách sư tôn đời thứ sáu!"

"Không thành vấn đề!"

Tấn Triết sảng khoái đồng ý.

Giờ khắc này, ánh mắt Nhan Như Họa mang theo vài phần lười biếng.

Mọi chuyện đã kết thúc.

Tần Ninh giờ phút này cũng không nói thêm gì, phi thân xuống một tòa lầu các.

Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương vẫn đang ra sức giết địch.

Mà đám người còn lại cũng giận dữ xuất thủ.

Nhưng có thêm Tấn Triết thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều.

Một lần loạn lạc, lúc này có vẻ như muốn bóc trần thứ gì đó.

Tần Ninh dựa vào ghế, im lặng không nói.

Tam hồn tứ phách trong cơ thể đang không ngừng ổn định lại.

Nhìn thấy Tần Ninh không có vẻ gì là kích động, Nhan Như Họa nhịn không được nói: "Bốn đại tông môn, Ma tộc bị giết sạch, ngươi có cái gì không vui?"

"Chưa bắt được cá lớn!"

Tần Ninh lười nhác nói.

Cá lớn?

Nhan Như Họa không khỏi im lặng.

Ba tên Thiên Thánh nhị phẩm! Mấy tên Thiên Thánh nhất phẩm.

Vậy còn chưa phải cá lớn sao?

"Như ngươi nói thì cá lớn là Thánh Vương à?"

"Không được sao?"

Tần Ninh hỏi ngược lại.

Nhan Như Họa bĩu môi nói: "Cảnh giới Thánh Vương xưng bá một vực, trong thánh vực Thiên Hồng này thì Thánh Vương là vô địch".

"Nếu Ma tộc thật sự đưa Thánh Vương đến thì chúng ta đều phải mất mạng!"

"Cũng chưa chắc đâu..."

Nhan Như Họa tiếp tục nói: "Trong thánh vực Thiên Hồng thì địa vực chủ yếu chính là ngũ đại châu, Tề Châu cùng Diệp Châu dựa về hướng Bắc, Tề Châu có thánh quốc Đại Tề cai quản hết thảy, dưới trướng là trăm quận, lại còn có trăm tông lệ thuộc vào Thánh Chủ Đại Tề là Tề Hạo chủ thượng!"

"Diệp Châu thì là địa bàn của Diệp tộc, có không ít tông môn".

"Mà phía Nam chính là Yến Châu cùng U Châu, Yến Châu có Yến gia, U Châu có Cửu U đài!"

"Thanh Châu thì... chính là địa vực kém cỏi nhất..."

Tần Ninh gật đầu.


Nhan Như Họa tiếp tục nói: "Tại Tề Châu, Diệp Châu, Yến Châu cùng U Châu, tông môn như rừng, mà những tông môn của mấy nơi này nếu chỉ có Địa Thánh đỉnh cao tọa trấn thì chính là loại ăn bữa hôm lo bữa mai, tông môn mà không có Thiên Thánh thì sẽ rất khó sống sót".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK