Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đây mà là giúp đỡ chăm sóc à! Đây là đang nhắc ông ta, ông đây chuẩn bị ra ngoài công chuyện, sẽ còn trở về, ngươi đừng có ý xấu vào Xuy Tuyết trai của ông đây, nếu không ông đây sẽ chơi chết ngươi.

"Tên Tần Ninh này...", Nhất Kiếm tiên sinh lẩm bẩm: "Đúng là một kẻ ác!"

Im lặng báo tin tới, khách khí nói với ngươi, cho hỏi ngươi có sợ hay không?

Ngươi dám đụng đến Xuy Tuyết trai, ta cũng dám làm cho ngươi biến mất.

"Người đâu!"

Nhất Kiếm tiên sinh đứng dậy, ngoài cửa có mấy bóng người tiến vào.

"Từ hôm nay trở đi, dặn dò đệ tử Nhất Phẩm đường, nếu ai dám nảy sinh tranh chấp với Xuy Tuyết trai ở khu thành Đông và Tây thì giết không tha!"

"Nếu Xuy Tuyết trai gặp phải phiền phức thì cũng có thể trợ giúp".

Lời này vừa nói ra, mấy tên hộ vệ thân cận liền sững sờ.

Đây là ý gì?

Không lẽ Nhất Phẩm đường muốn liên thủ với Xuy Tuyết trai?

"Thất thần làm cái gì? Đi đi chứ!"

Nhất Kiếm tiên sinh quát.

Mấy bóng người vội vàng rời đi.

Nhất Kiếm tiên sinh nhìn tờ thư trong tay, ánh mắt vẫn không dám tin.

Mà đồng thời, một bên khác, Lôi Động Thiên cũng đã nhận được thư

"Mẹ kiếp, ông đây biết ngay chuyện tìm kẻ thù gì đó đều là vớ vẩn mà".

Lôi Động Thiên mắng một cái, nhìn mấy người bên cạnh, quát: "Ghi nhớ, bắt đầu từ hôm nay, cách khu thành Đông và Tây xa ra một chút, quản lý con đường bên khu thành Tây cho tốt vào, chớ nảy sinh mâu thuẫn với Xuy Tuyết trai!"

"Lâu chủ, nếu như xảy ra tranh cãi thì sao?"

"Vậy thì nhường người ta đi!"

Lôi Động Thiên giơ tấm thư trong tay lên, nói tiếp: “Người ta có thể giao thư cho ngươi vào lúc ngươi đang ngủ ngon nhất, đây không phải rõ ràng nói cho ngươi, ông đây phải đi công chuyện, nhưng vẫn không yên lòng về địa bàn của ông đây, các ngươi đừng làm loạn, nếu không ông đây có thể tùy tiện chơi chết các ngươi!"

"Nếu ta đoán không sai thì Nhất Kiếm tiên sinh chắc cũng nhận được phong thư này, dù sao chúng ta không bị ảnh hưởng, Tần Ninh cũng không ở lại thành Thanh Ma quá lâu đâu, tạm thời mặc kệ Xuy Tuyết trai đi!"

"Vâng!"

Lôi Động Thiên cùng Nhất Kiếm tiên sinh sau khi nhận được phong thư thì đều khó mà bình tĩnh trở lại.

Tần Ninh nói rất rõ ràng.

Bọn họ việc gì phải đi gây sự với Tần Ninh chứ! Cứ yên ổn mà ở lại thành Thanh Ma này làm chúa tể một phương cũng đủ thoải mái rồi.

Nếu có thể đột phá đến Hư Thánh tầng mười, thành tựu Thánh Nhân thì càng tốt.

Có điều, thành Thánh Nhân... Quá khó! Toàn bộ vùng đất Vạn Ma có đến mấy trăm tòa thành trì, cũng không ít cường giả Hư Thánh tầng chín, tầng mười.

Thế nhưng Thánh Nhân! Ít đến thương cảm! Thành tựu Thánh Nhân đã có thể chiếm cứ một thành, không ai dám trêu chọc.

Mà xét đến toàn bộ vùng đất Vạn Ma, muốn nói nơi nào có khả năng tồn tại Thánh Nhân nhất thì chính là... thành Vạn Ma! Giờ này khắc này, trên đường đi từ thành Thanh Ma đến thành Vạn Ma.

Tần Ninh, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận.

Cô cô Bách Hương cùng Lý Huyên.

Năm bóng người không nhanh không chậm hướng về phía thành Vạn Ma.

Không phải Tần Ninh không muốn đi nhanh, mà là... Không có chỗ xuống tay.

Cho dù có cố sức đuổi theo đến thành Vạn Ma thì biết đi đâu tìm cô gái kia bây giờ.

Đến tên lẫn họ là gì đều không biết.

Tần Ninh trong lúc nhất thời cũng rất bất đắc dĩ.

Vừa mới đến thế giới Cửu Thiên còn chưa kịp làm gì thì đã bắt đầu hành trình đi tìm đồ đệ rồi.

Thành Thanh Ma không có thì phải đi thành Vạn Ma.

Nhỡ đâu cô gái kia cũng không phải là người của thành Vạn Ma người, mà chỉ đi ngang qua thành Vạn Ma… thì sao đây?

Lúc ấy ở thành Vạn Ma biết đi đâu mà tìm?

Tần Ninh trong lúc nhất thời không khỏi cười khổ.

"Tần Ninh, chúng ta đi đâu tìm Dương Thanh Vân đây?"

Nhìn thấy Tần Ninh đột nhiên cười, Huyền Chấn nhịn không được nói: "Thành Thanh Ma có đến trăm vạn người, nghe nói thành Vạn Ma càng lớn, còn có cường giả Thánh Nhân, càng khó tìm hơn!"


"Không biết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK