Giờ phút này, trong đám người, mấy vị lão tổ và đám võ giả thế hệ trước đều sôi nổi kinh hãi.
Thanh Long Trảm Nguyệt Đao, Đế khí chân chính, là thần binh năm đó Cuồng Võ Thiên Đế sử dụng.
Võ giả chết dưới thanh đao này chừng hơn vạn.
Đao này cũng nổi tiếng trong Võ Môn y như thanh danh của Cuồng Võ Thiên Đế.
Hơn nữa, từ khi Cuồng Võ Thiên Đế biến mất không còn tăm hơi, Thanh Long Trảm Nguyệt Đao vẫn luôn được đặt trong Võ Môn Cuồng cốc, không người trông coi, không ai trộm được.
Bởi vì, hoàn toàn không cần.
Đây là thahnh đao của Cuồng Đế, cho dù là nhân vật đầu sỏ cấp bậc Thánh Đế cũng hoàn toàn trộm không nổi.
Đao này đã có linh tính.
Nhận chủ!
Thế nhưng, giờ khắc này, thanh đao này được Tần Ninh hiệu triệu tới.
Tuyết Phi Yến thấy cảnh này, lẩm bẩm nói: "Đại nhân... Trở lại..."
Tuyết Phi Yến nhất thời vô cùng kích động.
Hạng người có thể khống chế Thanh Long Trảm Nguyệt Đao ngoài Cuồng Võ Thiên Đế còn có ai?
Cho dù là Cuồng Vương Diệp Nam Hiên cũng hoàn toàn không thể khống chế Thanh Long Trảm Nguyệt Đao.
Nhưng bây giờ, thanh đao này lại nằm trong tay Tần Ninh.
"Cho tới nay, ta vẫn luôn là người cầm đao, ngày hôm nay, tiếp tục làm người cầm đao một lần nữa cũng rất tốt".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Đao của ta, giết người ta nên giết".
Vù...
Một tay cầm đao, một tay gác sau lưng, Tần Ninh vào giờ phút này thể hiện ra mặt uy vũ bất phàm của mình.
Không có vẻ lạnh nhạt, thong dong thường ngày, mà vẻ sắc bén trào ra từ trong cơ thể.
Lý Đạo Vân thấy cảnh này thì hừ lạnh một tiếng.
"Cố làm ra vẻ huyền bí".
"Lần trước nếu không phải có Ôn Hiến Chi, ngươi sớm đã là một bộ thi thể".
Lý Đạo Vân hừ lạnh một tiếng xong, sát khí ngưng tụ tại xung quanh thân thể, từng đạo ma khí quay cuồng.
Hơn vạn kẻ võ giả ma tộc được sắp đặt vào bên trong các đại gia tộc và Võ Môn trong nháy mắt bị giết chết, điều này khiến hắn ta vô cùng phẫn nộ.