Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tần Ninh khoanh tay đứng, mỉm cười nói: "Tên mù họ Giang này, đây là thái độ đặt câu hỏi cho người khác à?"

Hắn vừa dứt lời.

Ánh mắt Thiên Khí Vương ngơ ngác.

Trong nháy mắt, ông ta lại gần, đi đến bên cạnh Tần Ninh.

Bây giờ, ba người Dương Thanh Vân, Tiên Hàm và Tiên Vũ Sinh đều trở nên căng thẳng.

Sẽ không có chuyện gì chứ?

"Năm ấy, quan hệ giữa ca và Thiên Khí Vương tốt lắm ư?"

"Ta không biết!"

Dương Thanh Vân và Tiên Hàm dùng linh thức trao đổi với nhau: "Không phải lúc nào ta cũng theo sát bên cạnh sư tôn đâu!"

Trong lòng cả hai đều không yên bình.

Thiên Khí Vương lại gần Tần Ninh, ông ta quan sát Tần Ninh một cách cẩn thận.

Lúc này, Diệp Vương và Bảo Vương đều vui mừng phơi phới.

Giết hắn đi! Giết Tần Ninh đi, đỡ cho bọn họ phải ra tay, đến khi ấy Thiên Ngoại Tiên sẽ nổi cơn thịnh nộ với Thiên Khí Vương thôi! Thế nhưng, chỉ ngay sau đó, tất cả mọi người lập tức trợn mắt kinh ngạc.

Thiên Khí Vương đi đến trước người Tần Ninh, rồi vươn hai tay, dường như ông ta muốn tóm lấy hắn.

Nhưng trong nháy mắt, Thiên Khí Vương nhẹ nhàng vỗ hai má Tần Ninh.

Đúng vậy! Chỉ vỗ nhẹ mà thôi! Thậm chí còn không tính là đánh, ông ta cứ như vậy mà nhẹ nhàng vỗ gò má Tần Ninh.

Tất cả mọi người đều đờ đẫn đứng nhìn.

"Vẫn chưa xong à?"

Tần Ninh dùng một tay đẩy Thiên Khí Vương ra, vẻ mặt hắn đầy ghét bỏ, nói: "Cút!"

Tần Ninh vừa nói xong.

Thiên Khí Vương ngơ ngác.

"Má ơi! Cái quái gì thế này!"

Hai người nói qua nói lại với nhau, tất cả mọi người hoàn toàn không hiểu gì cả.

"Tên mù họ Giang này, bản công tử đang bận việc, ngươi để ta làm xong trước đã, được không?"

"Không được!"

Thiên Khí Vương khịt mũi, nói: "Ngươi bận rộn như vậy thật hả?"

“Làm chuyện gì đó?”

“Hay để ta làm giúp cho!"

"À...", Tần Ninh chỉ Liễu Thanh Phong, cười nói: "Ta muốn giết Diệp Tây Khê và Liễu Thanh Phong, lúc nãy ngươi vừa đánh chết một người, bây giờ ngươi giết nốt tên còn lại đi!"

"Việc nhỏ, hắn chỉ là một tên Thiên Nhân cỏn con mà thôi".

Thiên Khí Vương vừa nói xong thì võ giả ở xung quanh vội vã tránh xa.

Thật sốc! Một tên Thiên Nhân... mà thôi! Có thể cắt bớt hai chữ mà thôi đi được không, nghe thật chói tai.

"Không, không, không!"

Tần Ninh lại nói thêm: "Tên Diệp Vương và Bảo Vương kia phải xin lỗi ta, bọn họ làm ta cảm thấy sợ hãi".

"Sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy?"

Thiên Khí Vương kinh ngạc thốt lên.

"Cút!"

"Được rồi, đây chỉ là việc nhỏ thôi!"

Thiên Khí Vương xoay người lại, nói ngay.

Ông ta từ từ quay lại nhìn Tần Ninh, nói khẽ: "Nhưng ngươi phải nói cho ta biết, mười một cái vương khí của ngươi được luyện chế như thế nào!"

"Còn tùy vào tâm trạng của ta nữa".

Nghe thấy vậy, Thiên Khí Vương khẽ cắn môi, xoay người đi tới trước.

"Tên kia... là Liễu Thanh Phong phải không?"


"Tự sát đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK