Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Ninh lúc này vỗ tay, cười nhạt nói: “Giờ thì nhớ kỹ ta chưa? Tần Ninh!”

“Các ngươi đang làm cái gì vậy?”

Nhưng Tần Ninh vừa mới nói xong thì đột nhiên có mười mấy bóng người đi ngang qua cửa lớn Trường Sinh đường, bọn họ thấy cảnh này thì lập tức quát lên.

Người đó thân thể cao ráo, hơn nữa mỗi bước đi đều mang cảm giác áp bức người khác.

“Hạ Văn Đào!”

Nhìn người mới xuất hiện này, sắc mặt Mặc Phong cùng Mặc Vũ Nhu tức thì càng thêm đen lại.

Dường như người này còn phiền phức hơn cả Đỗ Tiển.

“Mặc Phong! Mặc Vũ Nhu!”

Hạ Văn Đào nhìn hai anh em này, cùng đám đệ tử Thiên Thánh đường đang kêu rên dưới đất, sắc mặt càng thêm lạnh lẽo.

Nhất thời, mọi thứ trở nên khá là lạnh lẽo.

Bầu không khí này rất kỳ lạ.

Tần Ninh liếc mười mấy người kia, nói: “Làm sao? Không nhìn thấy à? Dạy dỗ một vài tên đệ tử của Thiên Thánh đường không biết trời cao đất dày, bớt làm loạn ở Trường Sinh đường ta!”

Nghe Tần Ninh nói vậy, Mặc Phong nhếch miệng.

Cái tên này mới ban nãy còn nói mình không liên quan đến Trường Sinh đường...

Vài tên đệ tử lúc này thấy người kia, tức thì có tên la lên: “Hạ sư huynh, cái tên Tần Ninh này khinh người quá đáng, đánh đệ tử Thiên Thánh đường chúng ta/”.

“Còn nói... còn nói đệ tử Thiên Thánh đường chúng ta là một đám trẻ con...”

“Ngươi nói nhiều quá!”

Tần Ninh đá ra, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy tên đệ tử khác liền tái mặt, không dám nói chuyện nữa.

“Làm càn!”

Hạ Văn Đào lúc này giận không kiềm được.

Tần Ninh ở trước mặt hắn ta mà đánh đệ tử Thiên Thánh đường.

Rõ ràng là không coi Hạ Văn Đào hắn ta ra gì.

“Ngươi là ai, Trường Sinh đường dường như không có người như ngươi!”

“Ta?”, Tần Ninh híp mắt cười đáp: “Đệ tử mới vào Trường Sinh đường, Tần Ninh!”

“Mới vào mà đã ngông cuồng, không coi ai ra gì như vậy rồi, ta thấy ngươi có vẻ muốn chết”.

Hạ Văn Đào nói với bộ dạng người có kinh nghiệm, lạnh nhạt bảo: “Đánh đồng môn chính là tội lớn, có thể xử tử hình!”

“Ồ?”

Vẻ mặt Tần Ninh dâng trào sự hứng thú.

“Tử hình?”


Hắn liếc mắt nhìn Đỗ Tiển bán sống bán chết, nói: “Hình như là hắn ta đánh người đầu tiên mà, xem ra ta đánh hắn ta vẫn nhẹ quá nhỉ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK